VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 23

Trần Lâm nghe tiếng khóc vội chạy lại xem thì thấy Khấu Thừa Ngự đang
bồng một đứa con nít.
Trần Lâm nói:
- Nàng bồng con ai vậy? Sao lại ngồi đây mà khóc?
Thừa Ngự thấy Trần Lâm thì mừng rỡ thuật hết đầu đuôi câu chuyện cho
Trần Lâm nghe.
Trần Lâm kinh hãi nói:
- Nay tôi vâng lệnh Bác vương ra đây hái hoa, may mà gặp việc này. Thôi
nàng hãy trao hoàng tử lại cho tôi, đặng tôi giấu trong lẵng bông này đem
trở về Nam Thanh cung.
Thừa Ngự lật đật trao hoàng tử lại cho Trần Lâm. Trần Lâm bỏ gọn vào
lẵng rồi van vái rằng:
- Xin thiên địa quỷ thần ủng hộ cho hoàng tử đừng khóc, đặng tôi đem ra
khỏi hoa viên này đưa về Nam Thanh cung.
Nói rồi Trần Lâm đội lẵng đi thẳng vào Nam Thanh cung. Còn Thừa Ngự
thì nhảy xuống ao Kim Trì liều mình tự vận.
Nhắc lại Địch Quảng từ ngày chôn mẹ xong, thường bàn với Mạnh phu
nhân rằng:
- Trước kia mình có hứa gả con Kim Loan cho Trương Văn là con của
Trương Hổ làm quan tham tướng. Nay nó cũng đã lớn khôn rồi, ta muốn
đưa nó về nhà chồng cho an bề gia thất.
Mạnh phu nhân cũng đồng ý nên Địch Quảng viết thơ đem cho Trương
Văn. Trương văn được thơ mừng rỡ, sắm sửa lễ vật làm lễ thành hôn. Từ
lúc vợ chồng sống với nhau rất hạnh phúc.
Chẳng bao lâu Địch Quảng từ trần, Mạnh phu nhân và vợ chồng Trương
Văn lo việc chôn cất.
Khổ thay! Mạnh phu nhân gia cảnh càng ngày càng sa sút, nhờ có Trương
Văn chu cấp mới khỏi dói rách.
Ngày kia, bỗng trời nổi cơn bão lụt, nhà cửa ở huyện Tây Hà bị nước cuốn
trôi, mẹ con Địch Thanh đều bị nước cuốn trôi, không mong sống sót.
Lúc ấy Địch Thanh trôi bập bềnh trên sóng, tấp vào một hòn núi, cây cối
um tùm, không biết là nơi nào. Xảy thấy có một vị đạo nhân đầu bạc trắng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.