VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 279

chưa phân thắng bại.
Tiết Đức Lễ nghĩ thầm:
- Nếu dùng sức mà đánh với nó e không thắng nổi, chi bằng dùng phép thì
hay hơn.
Nghĩ rồi rút hỗn nguyên chùy ra, xông tới đánh Thạch Ngọc, té ra Thạch
Ngọc đã dự định trước, liền lấy Phong vân phiến ra quạt vài cái thì hỗn
nguyên chùy đã sa xuống đất.
Tiết Đức Lễ nổi giận, nhưng không dám đánh nữa liền giục ngựa chạy trở
về.
Tướng Tống là Nhạc Cang thấy vậy giục ngựa đến nhặt lấy Hỗn nguyên
chùy rồi hiệp binh cùng Thạch Ngọc rượt đánh quân Phiên. Lúc này có Bá
Hoa Nữ xông ra trợ chiến, đón Thạch Ngọc lại.
Thạch Ngọc dừng ngựa đánh với Bá Hoa Nữ và nghĩ thầm:
- Nữ tướng xinh đẹp lạ lùng, võ nghệ lại siêu quần như vậy thật hiếm có.
Còn Bá Hoa Nữ thấy Thạch Ngọc hình dáng tuấn tú, hơn Lưu Khánh bội
phần thì cũng động lòng, muốn bắt Thạch Ngọc về vầy duyên.
Hai bên đánh nhau một lúc, Bá Hoa Nữ cự không lại, bị Thạch Ngọc bắt
sống trên lưng ngựa, còn Nhạc Cang thì xua quân chém giết quân Phiên
một trận tơi bời.
Tiết Đức Lễ thâu góp tàn quân trở về trại ngồi than:
- Không biết Tống tướng ấy có cây quạt chi mà lợi hại như vậy, đã phá
được bửu pháp của ta còn bắt sống con gái.
Hôm sau, Địch Thanh ra giữa soái đường nói:
- Nay bệnh ta đã thuyên giảm rồi, để ta ra trận mà đánh với Tiết Đức Lễ
một trận.
Phạm Trọng Yêm nói:
- Tuy bệnh tướng quân cũng đã thuyên giảm, song chưa được hoàn toàn,
không nên ra trận đâu.
Nói vừa dứt thì nghe quân sĩ vào báo:
- Tiết Đức Lễ đem quân đến khiêu chiến nữa.
Địch Thanh nghe nói liền giục ngựa ra trận, hỏi lớn:
- Ngươi có phải là Tiết Đức Lễ chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.