VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 44

Trương Trung kề tai nói nhỏ với Địch Thanh:
- Bao đại nhân có ý muốn tha hai đứa tôi, song sợ miệng gian thần phản
đối, cho nên còn tạm giữ ít lâu. Xin đại ca yên lòng trở về quán trọ lâý một
trăm lượng bạc của tôi còn gửi lại cho chủ quán mà dùng đỡ, rồi sẽ tính.
Địch Thanh trở về quán trọ, và ở đó chờ đợi Trương Trung và Lý Nghĩa.
Bấy giờ Hồ Khôn nghe gia đinh về báo là Bao Công đã tha tên chánh phạm
là Địch Thanh thì cả giận mắng:
- Bao hắc tặc! Ngươi thật quá vô tình, không vị nể cha con ta.
Nói rôì liền hối gia nhân sắm kiệu qua dinh Bao Công mà hỏi cho rõ. Bỗng
có tin Tôn Tú cho người mời sang. Hồ Khôn sẵn kiệu liền thẳng qua dinh
Tôn Tú kể hết sự tình.
Tôn Tú nghe nói nổi giận mắng:
- Thôi! Việc này để cho tôi sang gặp Bao Công trách cho lão vài lời cho bõ
ghét.
Hồ Khôn từ giã ra về, còn Tôn Tú thì lên kiệu thẳng qua dinh Bao Công.
Vừa gặp nhau Tôn Tú nói:
- Tôi nghe có ba thằng du côn đánh thách công tử là Hồ Luân, mà tri huyện
Phong Khưu là quan sở tại đương tra hỏi, sao ngài lại giành việc ấy đem về
xét xử. Có quả thật như vậy chăng?
Bao Công nói:
- Có! Nhưng tôi hỏi ngài chẳng lẽ vụ án đó chỉ riêng tri huyện Phong Khưu
mới tra hỏi được sao?
Tôn Tú nói:
- Ngài tra hỏi cũng được, song tôi lại nghe ngài tha tên chánh phạm là Địch
Thanh là ý gì?
Bao Công nói:
- Thằng đó thân hình một nắm mà đánh ai đến chết được, đó là chuyện mơ
hồ.
Tôn Tú nói:
- Nhưng nó đã nhận là thủ kia mà.
Bao Công nói:
- Xử án là đi sự thực đề xét đoán cho công bằng, không thể căn cứ vào lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.