VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 46

- Nay tôi có người bạn là Lâm Quới, mới lên chức Võ viên, hôm trước tôi
có khoe với Lâm Quới công tử là người võ nghệ cao cường, mà không
người tiến dẫn. Lâm Quới có bảo tôi đem công tử đến cho anh ta xem, như
quả võ nghệ cao cường thì anh ta tiến dẫn cho đầu quân.
Địch Thanh nghe nói nghĩ thầm:
- Lâm Quới làm chức nhỏ mọn mà tiến dẫn mình sao được.
Tuy nghĩ vậy, Địch Thanh cũng gượng gạo theo Châu Thành đến ra mắt
Lâm Quới.
Lâm Quới thấy Địch Thanh thân vóc nhỏ nhắn, mặt trắng mày thanh, xem
ra không phải võ tướng, thì đã không vui lòng nên hỏi:
- Ngươi được bao nhiêu tuổi?
Địch Thanh thưa:
- Tôi mới có mười lăm tuổi thôi.
Lâm Qưới nói:
- Ngươi là tướng học trò, làm việc võ sao nổi?
Châu Thành xen vào nói:
- Nhơn huynh đừng thấy vóc người nhỏ mà khinh khi. Tuy nhỏ mà võ nghệ
cao cường. Chẳng tin cứ thử sức thì biết.
Lâm Quới nghe nói liền dắt Địch Thanh đến diễn võ trường hỏi:
- Ngươi thường dùng binh khí chi?
Địch Thanh nói:
- Thứ gì cũng được.
Lâm Quới bèn lấy binh khí trao cho Địch Thanh và bảo Địch Thanh múa
một hồi. Quân sĩ thấy ai nấy đều khen nức nở.
Lúc này Lâm Quới mới chịu tin, nói với Địch Thanh:
- Thôi ngươi ở lại đây mà kiến công lập nghiệp.
Từ đấy Địch Thanh an tâm ở theo quân sĩ mà chờ thời.

Lời bàn:
Lời xưa có nói: “Gian nan là nợ anh hùng phải vay”
Không một vị anh hùng nào từ xưa đến nay gây dựng giang sơn sự nghiệp
mà không trải qua những gian nan khổ sở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.