VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 48

Khuyết Danh

Vạn Huê Lầu diễn nghĩa

Dịch giả: Mộng Bình Sơn

hồi thứ chín

Cầu danh lợi, Địch Thanh mang họa

Báo thù riêng, Tôn Tú làm ngang

Lúc này Địch Thanh vào ở nơi dinh lính bộ, ngày đêm buồn bã không
nguôi, nghĩ thầm:
- Lúc xuống núi sư phụ có dặn là đến nơi thì gặp thân nhân, mà nay đã hơn
hai mươi ngày rồi mà chưa gặp ai cả, còn bạn thân thiết lại ở chốn lao tù
không biết ngày nào ra. Nay nghe nói có lệnh dọn dẹp thao trường để thao
dượt nhân mã, song không biết làm thế nào để tiến thân.
Nghĩ vậy Địch Thanh lần đến giáo trường xem diễn võ, xảy thấy trên bàn
có bút mực để sẵn, Địch Thanh liền lấy bút đề lên vách một bài thơ:
Ngọc còn ẩn đá có ra chi.
Có thuở trau dồi nên giống qui.
Chẳng khác anh hùng chưa gặp vận.
Biện Hoà dâng đến giữa đơn trì.
Ngày hôm sau, các quan văn võ kéo đến giáo trường, Tôn Tú nhìn lên vách
thấy bài thơ có ký tên Địch Thanh thì nhớ lại việc Hồ Khôn trước đây liền
lẩm bẩm:
- Cha chả! Thằng này gan thực, dám đề thơ có vẻ khí phách như vậy. Ta sẵn
dịp này trả thù cho Hồ Luân rất tốt.
Nghĩ rồi liền hỏi quân sĩ:
- Trong số quân nhân này có ai tên là Địch Thanh chăng?
Quân nhân thưa:
- Có tên lính mới tuyển vào thuộc bộ binh của Lâm Quới.
Tôn Tú liền đòi Lâm Quới đến hỏi:
- Trong quân của ngươi có tên lính nào tên Địch Thanh chăng?
Lâm Quới nói:
- Có tên lính mới tôi mới tuyển vào.
Tôn Tú nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.