VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 51

Trịnh Ấn nói:
- Cái thẳng thân hình nhỏ xíu mà đánh đến bốn mươi hèo thì còn gì thân
xác nó.
Đông Bình vương nói:
- Thôi, chỉ đánh nó hai mươi hèo cũng đủ.
Tôn Tú thấy các vương gia bênh vực nên không dám nói nữa liền bước ra
dặn Phạm Khước lấy cây hèo có tẩm thuốc độc mà đánh Địch Thanh.
Khi đánh Địch Thanh xong, Tôn Tú khiến bôi tên Địch Thanh và đuổi ra.
Năm vị phan vương truyền nổi chiêng trống lên thao dợt binh mã. Xong
cuộc diễu binh ai nấy đều lên kiệu về dinh.
Lời bàn:

Oán Thù là một trạng thái đưa đến hành động bất nhân, kẻ nuôi oán thù
lúc nào cũng tìm âm mưu làm hại kẻ khác cốt thỏa mãn sự căm hận của
mình.
Nếu oán thù nuôi trong lòng kẻ không có quyền thế, điạ vị thì còn ít nguy
hiểm, còn nếu nó ở trong con người có quyền thế địa vị thì thật tai hại. Sự
trả thù sẽ dẫn đến những hành động bất nhân, tàn bạo không thể lường
trước được.
Lời xưa có nói: “Oán thù chỉ nên cởi mở mà không nên buộc. Lấy đức báo
oán thì oán sẽ tự tiêu, lấy oán báo oán thì hận thù chồng chất không bao
giờ hết”.
Làm người nên trọng lấy đạo nghĩa, mà không nên coi trọng oán thù. Kẻ
nào bỏ được oán thù thì kẻ ấy sẽ sống cuộc đời thanh thản, không bị ràng
buộc trong sự cạnh tranh vì thế sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.