VẪN Ở BÊN ANH - Trang 125

lại không thừa nhận. Chàng lúc nào cũng hét:
- Tôi không hề bị tổn thương, tôi là con người kiên cường, không ai có thể
quật ngã được mà chỉ tôi quật ngã người khác thì có.
Trong cái thái độ hung dữ đó của chồng, Gia San càng thấy tội cho
Cang.
Trời đã sáng, suốt một đêm không ngủ làm cho Chí Cang trở nên tiều
tụy. Gia San mang chén đậu hủ bốc khói và một đĩa bánh bao đến cho
chồng.
- Anh ăn nhé?
Chí Cang lừ mắt nhìn Gia San, chàng đưa tay định hất hết những đĩa
thức ăn kia. Gia San đã kịp giữ tay chồng lại.
- Thật là vô lý! Sao lại giận cá chém thớt thế?
Chí Cang gầm gừ:
- Mặc tôi.
Gia San nhìn Cang, nàng không còn dằn được, cúi xuống nắm lấy tay
chồng. Sau nói:
- Anh yêu chị ấy đến như vậy sao? Tại sao không nói cho chị Hà biết?
Chí Cang như bị quật ngã, người chàng run bắn lên, chàng chụp lấy
Gia San hùng hổ:
- Ai bảo với cô là tôi yêu cô ta? Tôi căm thù thì có. Căm thù đến chết được.
Hừ! Không bao giờ tôi yêu. Chỉ có thù hận! Thù hận! Tôi hận mình không
thể xé nát cô ta ra được...
- Không phải như vậy đâu! - Gia San nói - Cái mà anh hận không phải
Tuyết Hà mà là anh hận mình không thể chinh phục được cô ấy.
Anh ghen tức rồi hoài nghi, anh cố tìm đủ mọi cách để theo dõi, để
chọc giận, tất cả những điều đó là bởi vì cô ấy đã chiếm một vị trí quá lớn
trong tiềm thức anh. Em hoàn toàn không hiểu tại sao cái cuộc hôn nhân
của anh chị lại tệ hại thế này. Nhưng nhìn những hành động tương phản của
anh, em biết chính vì quá yêu Tuyết Hà nên anh mới tìm đủ mọi cách để
làm cho cô ấy đau khổ.
- Không! Không phải... Chí Cang phản kháng - Tôi không yêu nó, tuyệt đối
không yêu, làm sao tôi có thể yêu một người mà hoàn toàn không nghĩ gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.