VẪN Ở BÊN ANH - Trang 127

không thích giành giựt làm gì. Thật ra thì cũng vì em quá yêu anh. Niềm
vui và sự khỏe mạnh của anh là của em. Em không đành tâm nhìn chồng
mình cứ bị dằn vặt trong đau khổ.
Chí Cang giật mình nhìn Gia San.
Trước mắt chàng là khuôn mặt của người đàn bà phúc hậu có ánh mắt long
lanh tuyệt vời.


· * * *

Sáng hôm ấy, vợ chồng Vương Gia và La lão thái đã có một cuộc
nói chuyện cặn kẽ.
Sau khi đề nghị ly hôn được đưa ra, La lão thái hình như nhìn thấy
ánh mặt trời sau làn sương mù.
Đúng rồi. Tuyết Hà với Chí Cang đều bị dồn vào thế bế tắc. Tại sao
không cởi ra? Để giải phóng cho cả hai bên? Bây giờ đã là thời dân chủ,
bọn sinh viên ngày ngày xuống đường biểu tình đòi hỏi nam nữ bình đẳng.
Lấy nhau thì cũng có quyền ly hôn. Những dằn vặt trong chín năm nay cần
phải xóa bỏ. Thế là hai chữ ly hôn hiện rõ trong đầu. Bà La lão thái thái
thấy chỉ cần ly hôn là giải quyết mọi thứ, không phải đối diện với cái nhục
của Tuyết Hà mang đến. Chí Cang cũng không phải bận tâm. Mặc dầu đối
với họ La đó là một sự thiệt thòi, nhưng dù sao nó vẫn còn hơn cái cảnh
ngày nào trong nhà cũng xào xáo.
Thế là vợ chồng Vương Gia và La lão thái thái đến phòng Chí Cang
một lần nữa để thuyết phục.
Vương Gia bây giờ rất tỉnh táo, người nhìn Chí Cang thăm dò, rồi nói
với một chút hối tiếc:
- Chí Cang, trong cái giờ phút này tôi không đặt vấn đề thân phận hay tự ái.
Ở đây, với tư cách là một người cha tôi muốn nói với cậu. Năm đó với cái
hình thức lường gạt, tôi đã đem Tuyết Hà gả cho cậu, làm cậu bị tổn thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.