VẪN Ở BÊN ANH - Trang 128

đưa đến chuyện oán hận chúng tôi mãi đến ngày nay. Tôi biết cậu coi
thường chúng tôi lắm. Tôi chẳng còn một tư cách gì để lên lớp cậu. Ở đây
tôi chỉ muốn cậu hiểu giùm cái đề nghị ly hôn của ngày hôm qua, hoàn toàn
là một đề nghị đúng đắn, bởi vì một cuộc hôn nhân mà tan vỡ đến mức
không cứu vẫn được thì chúng ta giữ lấy làm gì?
Chí Cang ngồi yên không nói gì cả.
Bà Phước Tấn tiếp lời:
- Đúng thế! Chúng tôi không vui gì khi thấy hai đàng phải chia tay. Nhưng
mà cậu thấy đấy, Tuyết Hà nó đau khổ vô cùng. Tôi cũng đã nhìn thấy Gia
San. Cô ấy hiền thục, xinh đẹp lại có Ngọc Lân để cậu nối dõi tông đường,
hạnh phúc tuyệt đỉnh như vậy rồi sao cậu không buông tha Tuyết Hà. Ly
hôn không phải là giải quyết được êm đẹp cho mọi phía sao?
La lão thái thái nhìn Chí Cang:
- Chí Cang, con có điều gì muốn nói cứ nói thẳng ra đi. Riêng mẹ thấy thì
lần này mẹ với bên vợ con lại có ý kiến rất giống nhau. Con thấy đấy,
chuyện con với Tuyết Hà cứ lục đục nhau suốt tám năm trời, không có lúc
nào êm thấm. Vậy thì nên giải quyết cho xong. Con đừng cố chấp nữa. Ông
bà Vương Gia đây muốn cứu con gái, mẹ cũng muốn cứu con trai của mẹ.
Vậy con đồng ý ly hôn nhé?
Chí Cang nhìn lên.
Khuôn mặt xanh xao, trong ánh mắt của chàng đầy đau khổ. Cang hết
nhìn vợ chồng Vương Gia lại nhìn La lão thái thái.
Cuối cùng mới nói:
- Con van xin các bậc cha mẹ đừng bức con phải ly hôn. Con... Cho con xin
lỗi về những hành động nông nổi mà bấy lâu nay con đã làm. Con biết ở
đây không ai tin con đâu, nhưng mà con xin cho con có thời gian... Con
không hẳn...
La lão thái thái không dằn được đứng dậy:
- Con nói gì vậy? Con nói thế là thế nào?
Chí Cang xác định:
- Con không ly dị. Chuyện đó không phải là để báo thù, mà là vì con không
muốn mất Tuyết Hà. Con yêu cô ấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.