VẪN Ở BÊN ANH - Trang 140

thoảng Tuyết Hà lại khóc. Tại sao có chuyện kỳ cục như vậy? Nhưng
không phải chỉ có Tuyết Hà, vợ chồng Vương Gia cũng đặc biệt lưu tâm
đến Hạt Mưa. Tại sao? Phải làm sáng tỏ chuyện này mới được.
La lão thái thái đặt dấu hỏi. Rồi lẳng lặng đứng đấy quan sát. Cái con tiểu a
đầu này có cái dáng dấp quý phái khác thường. Quần áo thô không che đậy
được cái làn da trắng mịn, cái đôi mắt như hồ thu, đôi mi thanh tú và chiếc
miệng nhỏ đỏ. Chắc chắn con bé không phải xuất thân từ ở nông thôn. La
lảo thái thái truy nguyên lại chuyện lúc đầu Hạt Mưa vào La phủ, bà cũng
thấy có nhiều điều khác lạ.
Cũng ngay lúc đó vợ chồng Vương Gia lại ghé qua cho La lão thái thái biết.
Họ định trở về Bắc Kinh. La lão thái thái thở phào, họ đi càng sớm càng
tốt. Ở đây lâu chỉ làm cho bà căng thẳng.
Nhưng bà giả vờ nói:
- Về à? Sao không ở lại thêm mấy hôm?
Vương Gia nói:
- Nhà cũng có nhiều chuyện phải giải quyết. Bây giờ chuyện của Chí
Cang và Tuyết Hà coi như đã xong. Chúng tôi thấy cũng không cần ở lại
đây để làm gì.
- Nhưng trước khi đi tôi có một yêu cầu.
Bà Phước Tấn đột nhiên nói. Giọng nói của bà đầy vẻ căng thẳng khiến La
lão thái thái ngạc nhiên:
- Yêu cầu gì thế?
- Chuyện này có lien hệ đến cái con tiểu a đầu Hạt Mưa!
Bà Phước Tấn lại tiếp:
- Đột nhiên chúng tôi cảm thấy thích con bá đó quá! Không biết bà có
thể nhường nó cho chúng tôi không?
La lão thái thái ngạc nhiên hơn. Vì mặc dầu Vương Gia bây giờ không như
ngày xưa nữa, nhưng mà ở Vương phủ đâu có thiếu a đầu? Đó là chưa nói
đến bé Hạt Mưa còn nhỏ quá! Nó có làm được việc gì đâu? La lão thái thái
nhìn bà Phước Tấn với ánh mắt nghi ngờ.
- Đây là một đề nghị khá lạ. Con tiểu a đầu nhà tôi còn bé, bà định dùng
nó làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.