VẪN Ở BÊN ANH - Trang 141

- Thật ra thì trong phủ chúng tôi cũng không thiếu a đầu, nhưng chúng
tôi muốn nó bởi vì thấy con bé lanh lợi thông minh. Nó như có duyên với
chúng tôi. Vương Gia tiếp lời – Dĩ nhiên là chúng tôi không xin trắng nó
đâu. Khi đến Bắc Kinh, chúng tôi sẽ chọn một a đầu khác để hoán chuyển
cho bà, được chứ?
La lão thái thái mỉm cười nâng điếu thuốc lào lên:
- Cái đó không có vấn đề với tôi, chỉ sợ Tuyết Hà không chịu thôi.
- Tuyết Hà làm sao không chịu?
Bà Phước Tấn buột miệng nói khiến Vương Gia phải tằng hắng để chận lại.
La lão thái thái nhìn hai người:
- Vậy ư? Tôi thì thấy Tuyết Hà có vẻ thích con bé này, Chí Cang vì
muốn chiều lòng vợ mới đặc phái con bé sang phục vụ cho Tuyết Hà. Hay
là chuyện này để tôi hỏi lại Chí Cang xem sao?
Vương Gia nói:
- Cũng được. Vậy để tôi đi gặp Chí Cang.
Vợ chồng Vương Gia vội đứng dậy bước ra khỏi phòng trong khi La lão
thái thái ngồi đấy suy nghĩ. Bà phân tích tìm hiểu có bí ẩn gì bên trong?
Phải tìm cho ra lẽ.


Cùng lúc ấy Tuyết Hà ngồi trong phòng riêng, nàng không biết phải bắt đầu
thế nào đểnói thật với Hạt Mưa rồi động viên nó đi Bắc Kinh với cha mẹ.
Như đã tiên liệu, khi Tuyết Hà ngỏ ý, con bé Hạt Mưa đã sợ hãi thụt lùi
nói:
- Tại sao mợ lại trao con cho họ? Tại sao con phải theo Vương Gia? Mợ
không còn yêu con, không còn thích con nữa ư?
Tuyết Hà bước tới nắm tay Hạt Mưa bối rối:
- Không phải như vậy. Mà vì ta quá yêu con. Yêu quá nên ta không
muốn thấy con mãi mãi là một a đầu. Con đi theo ông bà Vương Gia, con
sẽ được sống hạnh phúc. Vì ông bà ấy yêu con, cưng con. Con sẽ được nuôi
dưỡng tử tế, không bị ai mắng chửi nữa… Đó là điều ta mơ ước, con có
hiểu không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.