VẪN Ở BÊN ANH - Trang 143

Cang ra gì cả.
Và bà lắc mạnh bé Hạt Mưa trong tay, nghiến răng nói:
- Mày là một con a đầu có lý lịch không rõ ràng. Mày nói đi. Cha mày
là ai? Mẹ là ai? Mẹ là ai và nội mày là ai chứ?
Hạt Mưa vừa đau vừa sợ, trong khi Tuyết Hà không dằn lòng được. Nàng
nhoài tới nắm lấy Hạt Mưa:
- Hãy buông nó ra, hãy tha cho nó… Nó chỉ là một đứa con nít… Nó
không biết gì cả…
- Vậy có nghĩa là mày biết? Vậy thì hãy nói đi! Con nhỏ này là ai? Nó
từ đâu đến? Nói đi!
Phỉ Thúy sợ hãi kêu lên:
- Quận chúa!
La lão thái thái cho Phỉ Thúy một tát tai nẩy lửa:
- Cái con a đầu kia, mày đứng qua một bên. Tao cấm không cho mày
xía vào.
Và La lão thái thái lắc mạnh đôi vai Hạt Mưa nói:
- Mày không nói thì tao nói.. Hạt Mưa, cha mày là thằng đê tiện… Còn
mẹ mày là một đứa lăng loàn… Họ đã lén lút nhau rồi đẻ ra mày… Sau đó
đem giao cho bà nội… mày chỉ là một đứa con hoang… Vì vậy mày không
có cả họ… Mày phải lấy họ của bà nội làm họ mày…
- Con có chứ, có chứ! Bé Hạt Mưa khóc lớn, vừa khóc vừa nói – Con
họ Cố… Mẹ con là người Mãn Thanh… là người tốt. Còn cha con… bận
khai khoáng ở Tân Cương.
- Thế mẹ mày đâu?
- Mẹ con chết rồi.
- Vậy thì để tao nói cho mày biết. Mẹ mày chưa chết, nó vẫn còn tham
sống. Nó phải ngụy trang… Nó biến thành mợ mày đây này. Một con người
hạ cấp đáng khinh. Một con đàn bà vô liêm sỉ.
Lão thái thái nói xong, đẩy mạnh bé Hạt Mưa về phía Tuyết Hà.
Bà chỉ tay về phía cả hai trừng mắt:
- Con người có bộ mặt đẹp đẽ như vậy, mà có một trái tim sơ bẩn.
Và quay người, bà vội vã bỏ ra ngoài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.