VẪN Ở BÊN ANH - Trang 154

giờ, anh vẫn còn có thế tha thứ cho em. Thì em van anh... Anh hãy buông
tha cho con bé Hạt Mưa... Em sẽ mang ơn anh khôn cùng... Em sẽ đội ơn
anh suốt cả đời này. Em sẽ là tôi tớ suốt đời cho anh. Không còn ai khác...
Em sẽ không nghĩ đến một ai khác ngoài anh. Anh Chí Cang! Đừng nói cái
tiếng muộn... Nếu chúng ta thành tâm... Mọi chuyện đều có thể bắt đầu
lại... phải không anh? Chúng ta chỉ mới lãng phí có tám năm. Mà cuộc đời
ta còn có biết bao nhiêu cái tám năm khác... Tại sao anh lại giữ Hạt Mưa
lại? Để nó trở thành một cái gai, một hòn đá cản đường trong hạnh phúc
của chúng mình hở anh?
Chí Cang quay lại.
Đối diện với chàng là ánh mắt tha thiết thành khẩn. Đôi má vì xúc động đỏ
hồng, Tuyết Hà lại đẹp. Tại sao cô ta lại đẹp như thế?
- Từng chữ từng lời của cô... đều dùng để biện minh cho Hạt Mưa. - Chí
Cang giận dữ. - Bây giờ, những cái thiết tha mà cô nói đều là do “tình mẹ”
chứ không phải “tình yêu”. Tôi hiểu cô quá rồi, nhưng mà... nhưng mà...
Chí Cang thở dài:
- Thật tình... Những lời của cô cũng khiến tôi động lòng.
- Anh hãy tin tôi. - Tuyết Hà thiết tha nói. - Hãy tin tôi đi. Tôi nói thật đấy...
Chỉ cần anh buông tha cho Hạt Mưa là tôi hoàn toàn là của anh... Tôi sẽ cố
đóng trọn vai trò người vợ hiền.
Chí Cang yên lặng một lúc nói:
- Cái chuyện này tôi cần phải suy nghĩ, suy nghĩ thật kỹ.
Tuyết Hà lại nắm lấy tay Cang:
- Trong thời gian anh suy nghĩ, anh có thể giúp cho để Hạt Mưa nó dễ thở
một chút không? Nó chỉ là một đứa trẻ con anh ạ... Nó không biết gì cả.
Chí Cang cắn môi:
- Em yên tâm... Nếu không vì quá giận. La phủ này làm sao lại bạc đãi nó
làm gì?
Và Chí Cang bước xuống giường, nói:
- Để tôi đi ra lệnh cho má Phùng, cho nó nghỉ xay đậu, để nó được ngủ một
chút.
Dòng lệ chảy dài xuống má Tuyết Hà, nàng nhắm mắt lại. Trong cái tận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.