VẪN Ở BÊN ANH - Trang 157

- Anh định giở trò gì đây? Nói mau. Tôi không có thì giờ... Trong thư anh
bảo “Có khách từ phương xa đến.” Vậy khách đâu? Sao không thấy?
Cao Hàn nhìn lên:
- Anh đã thấy rồi đấy! Khách chính là tôi đây.
Chí Cang giật mình nhìn lên Cao Hàn, hai người đàn ông cứ thế nhìn nhau.
Cái dáng dấp lịch sự nho nhã của Cao Hàn làm Chí Cang cảm thấy áy náy.
Hắn đến đây làm gì? Định giở trò gì đây? Chí Cang cố giữ bình thản hỏi:
- Anh nói thế là thế nào?
- Anh đã biết tên tôi là Cao Hàn? Và tôi tin rằng anh cũng đã cho người
điều tra lý lịch của tôi. - Cao Hàn chậm rãi nói. - Nhưng mà anh không biết
là chín năm về trước, tôi còn có một cái tên khác. Tôi họ Cố, tên là A
Mông.
Chí Cang hoàn toàn ngạc nhiên.
Cao Hàn tiếp tục nối:
- Nếu anh không quen với cái tên A Mông, vậy thì chắc anh biết cái tên
Tuyết Hà, biết Hạt Mưa. Tuyết Hà là vợ của tôi. Còn Hạt Mưa là con gái
của tôi. Cả nhà ba người chúng tôi đã bị ly tán suốt tám năm trời.
Chí Cang ngẩn ra nhìn Cao Hàn. Chàng như hoàn toàn quên cả cách ứng
phó. Thật lâu rồi như sực nhớ ra, Chí Cang nhìn qua ngoài cửa, chưa kịp vỗ
tay ra hiệu thì đã nghe phía sau có tiếng nói:
- Chí Cang, ta lại gặp nhau. Tốt lắm!
Chí Cang giật mình quay lại mới thấy vợ chồng Vương Gia đã đứng sau
lưng.
Vương Gia từ tốn nói:
- Cậu đừng tốn sức gọi người cho mất công. Bốn thủ hạ của cậu đã buông
khí giới đầu hàng. Chắc cậu cũng không ngờ là tôi đã cho người khẩn cấp
về Bắc Kinh điều động người đến. Vì vậy, ngay trong lúc này sẽ chẳng có
ai đến đây quấy rầy, chúng ta hãy ngồi đây thảo luận cặn kẽ mọi chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.