VẪN Ở BÊN ANH - Trang 87

là của em và hắn. Anh đã định dẹp bỏ chuyện tranh thủ lại trái tim của em.
Nhưng rồi sau đó Phỉ Thúy cho anh biết là không phải, mà là con bà vợ hai
của Chí Cang… Như vậy tám năm em sống bên nhà họ La không bận bịu
gì cả, vậy thì em còn bám lấy hắn làm gì?
- Nhưng mà… Tuyết Hà xấu hổ nói – Tám năm qua em đâu có giữ được
cho anh đâu?
Cao Hàn xíêt chặt lấy Hà
- Em nghĩ anh nhỏ nhen như vậy ư? Anh đâu phải hạng đó… Tuyết Hà…
Em là người vợ duy nhất của anh… Em nên biết là… anh… muốn… em…
phải… quay về… với… anh.
- Không được, không được! Tuyết Hà run rẩy – Chúng ta hôm nay còn
được gặp nhau thế này thì đã là ân sủng của trời đất. Đừng tham lam quá.
Anh bây giờ đã có cha nuôi, được cha nuôi tin tưởng, cho cả sự nghiệp, anh
cần phải biết đó là phước và hưởng phước. Phải trả hiếu cho người. Anh
phải quên em, phải cưới vợ khác, sinh con đẻ cái, lo kiến tạo sự nghiệp như
cuộc đời mới của Cao Hàn.
Cao Hàn nói một cách cố chấp:
- Anh đã có vợ, có con… Anh không cần cuộc đời mới nào nữa cả. Cái mà
anh cần… là lấy lại những gì mình đã mất.
- Những cái đã mất đó không làm sao tìm lại được đâu anh ạ. Bây giờ em là
dâu con nhà họ La… Đó là một sự thật không thể thay đổi.
- Tuyết Hà. Cao Hàn nắm chặt tay Hà – Trên đời này không có một cái gì
có thể nói là “vĩnh viễn không thay đổi”. Cả một triều đại của Mãn Thanh
cũng bị biến thành dân chủ lập hiến… Vấn đề ở đây là ta có quyết tâm hay
không… Không lẽ em không định cùng anh, mẹ anh và cả con gái chúng ta
sum họp?
- Con gái à? Tuyết Hà giật mình – Làm sao anh biết… Nó là con gái chứ?
- Đích thân mẹ ruột em cho anh biết… Anh đã đến Vương phủ, gặp cha mẹ
em trước khi đến đây… Anh ngoài chuyện tìm tung tích của em, còn hỏi
han về người thân của anh nữa.
- Đích thân mẹ em nói à? Mắt Tuyết Hà rực sáng – Một đứa con gái… Con
gái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.