VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 1011

Người thua cuộc phải cởi áo choàng bên ngoài và chạy vòng quanh

phố!

Nghĩ đến đây, Hàn Vân Tịch bị dồn nén, thua là một chuyện, nỗ lực

lâu như vậy đều bị uổng phí, khiến người càng thêm bực bội.

Nàng càng nghĩ, mày nhăn càng chặt. Chỉ là, chốc lát sau lại đột nhiên

buông lỏng, mở miệng thở ra một hơi tức khí, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Được rồi, nàng có thể trở về hay không, còn chưa xác định được,

nhưng lại nhớ tới sự tình đánh đố.

Suy nghĩ về nó, nàng liền hạ đầu gục xuống, trong lòng cảm khái. Nếu

nàng có võ công thì thật là tốt biết bao, ít nhất còn có một con đường sống,
không cần mỗi lần đều bị động như vậy.

Hàn Vân Tịch đã không nhận ra vô số các biểu hiện lướt qua mặt nàng

trong những suy nghĩ này. Tuy nhiên, có người đã thưởng thức được mùi
ngon đang trốn tránh ở một lỗ thủng phía bên kia vách đá.

"Uy...... Uy......"

"Độc nha đầu...... Độc nha đầu......"

Hàn Vân Tịch đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình thì đột nhiên

nghe thấy tiếng nói này, nàng lập tức tập trung lực chú ý, nghiêm túc lắng
nghe và phát hiện loáng thoáng có người đang nói chuyện với nàng.

"Bên này...... bên phải, ha ha!"

"Bên phải."

Đột nhiên, giọng nói nói lớn lên, Hàn Vân Tịch lập tức nhìn sang bên

phải, trừ bỏ một bức tường đá, cái gì cũng chưa nhìn thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.