VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 1140

Lời này vừa ra, mọi người Hàn gia lập tức đều nhìn lại đây, tôi tớ một

bên thực sự rất khó xử, lúng túng liếc mắt nhìn Nghi thái phi một cái, lại
liếc mắt nhìn Âu Dương đại nhân một cái, không biết có nên đưa ghế ngồi
hay không.

Rốt cuộc, Nghi thái phi có thân phận tối cao, nàng vừa rồi cũng không

ban ngồi, hiện tại Tần Vương phi làm như vậy, không thỏa đáng đi.

Thấy Nghi thái phi không lên tiếng, Âu Dương đại nhân cũng lâm vào

khó xử, cũng không biết nên làm thế nào cho phải, vì thế, tôi tớ kia cũng
không nhúc nhích.

"Âu Dương đại nhân, người nơi này của ngươi có giá không nhỏ nha,

ngay cả bổn Vương phi sai bảo đều bất động sao?" Hàn Vân Tịch không
vui hỏi.

Âu Dương đại nhân lại nhìn Nghi thái phi, nhưng Nghi thái phi vẫn

bất động thanh sắc. Không còn lựa chọn nào khác, Âu Dương đại nhân chỉ
có thể giận mắng tôi tớ kia, "Choáng váng sao? Không nghe thấy phân phó
của Vương Phi nương nương hay sao? Còn không ban ngồi"

Chúng thần tôi tớ thực sự rất khó hầu hạ một lúc hai nhân vật có thẩm

quyền, dọa ra một thân mồ hôi lạnh, không dám trì hoãn vội vàng đưa ghế
dựa qua cho tiểu Dật Nhi.

Trong lòng tiểu Dật Nhi mừng thầm, tránh thoát khỏi tay mẫu thân,

tiến lên một bước, ra dáng ra hình chắp tay thi lễ, "Tạ Nghi thái phi, Tạ
Vương phi nương nương"

Lúc này, Nghi thái phi mới liếc liếc mắt qua đây một cái, cũng không

để ý nhiều, uống một ít trà, rất có hứng thú lật xem cuốn thẩm phán trên án
kỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.