VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 269

Hàn Vân Tịch biết làm khó dễ đã bắt đầu rồi, nàng không nói một lời,

trả lại nguyên đồ, ngày thứ tư ngày thứ năm, vẫn là ba bữa cơm thiu.

Suốt ba ngày, Hàn Vân Tịch đói đến không còn chút sức lực, nằm dài

trong phòng chứa củi, mở to đôi mắt to linh động nhìn trời, môi nàng đã tái
nhợt, nhưng như cũ vẫn nổi lên tươi cười mỹ lệ.

Có đôi khi, nhận sai cầu xin tha thứ có thể đổi lấy một ngụm cơm,

nhưng ở chỗ này là đổi không đến. Cho dù nếu nàng ăn cơm thiu, chờ đợi
nàng sẽ là tra tấn càng tàn khốc hơn. Huống chi, không phải nàng sai, có
đánh chết nàng cũng không nhận.

Hàn Vân Tịch nàng cũng không phải là cuồng chịu ngược đãi, nàng đã

ấp ủ cuộc sống từ lâu, dám lớn tiếng cùng Nghi thái phi là bởi vì nàng đã
chuẩn bị tốt đường lui.

Cơm thiu thì cứ cơm thiu đi. Nàng giơ ngón tay lên tính thời gian.

Ngày mai, Trường Bình công chúa nhất định sẽ đến, ngày mai nếu như
không tới tìm nàng giải độc, mặt Trường Bình công chúa liền bị huỷ.

Chỉ cần Trường Bình công chúa đến, Nghi thái phi sẽ buộc phải thỉnh

nàng ra khỏi phòng chứa củi đi.

Sáng sớm ngày thứ sáu, nhìn một mâm cơm thiu đi qua, Mộ Dung

Uyển Như cùng Quế ma ma đi ra từ khóm cây.

"Nàng ta đã nhịn đói ba ngày rồi, nhưng vẫn vô thanh vô tức (

不声不

响 /无声无息:giữ im lặng), tính tình cái nha đầu này đủ quật cường." Quế
ma ma cảm khái nói.

Lần này, Nghi thái phi kỳ thật cũng không muốn chỉnh chết Hàn Vân

Tịch, đặc biệt cũng không có đủ lý do thích đáng. Vì thế bị đẩy lên một
chút, liền đem nàng bỏ cho chết đói đi, này giao đãi cùng nhi tử cũng
không tốt không phải sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.