VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 331

Giờ dần cũng phải rạng sáng tầm 3-5h. Người cổ đại quan niệm, thế

này là sáng sớm ngày mai, nhưng với Hàn Vân Tịch thì đây là đêm khuya!

Thức dậy sớm trong ngày mùa đông chính là một điều thống khổ nhất,

huống chi còn muốn ra khỏi cửa. Sắc mặt Hàn Vân Tịch biến trắng, bước
nhanh đuổi theo, "Hay đêm nay đi luôn, không thì ngày mai khi mặt trời
mọc hẵng đi! Sớm như thế ta đi không được."

"Vì sao?" Long Phi Dạ nhíu mày hỏi.

Hàn Vân Tịch chỉ cho một chữ, "Lạnh."

"Ta trả gấp đôi phí khám bệnh."

Long Phi Dạ rất hào phóng, nhưng ai biết Hàn Vân Tịch lại rất kiên

quyết, "Gấp mười lần đều không đi."

Lúc này. Long Phi Dạ mới quay đầu nhìn lại, hỏi, "Hàn Vân Tịch, có

độc gì ngươi không giải được hay sao?"

Hàn Vân Tịch ngạc nhiên, ngay sau đó thái độ nghiêm túc trả lời, "Cái

này rất khó nói, các loại độc trong thiên hạ rất đa dạng, nhiều đếm không
xuể. Thậm chí cùng một loại độc, lại có vô số chi(lớp). Ngay cả cùng là
một chất độc, còn phải căn cứ vào trúng độc sâu hay cạn, thời gian, cùng
với tình trạng thân thể khi trúng độc. Vì thế biện pháp giải độc đều không
giống nhau, cho nên, thần thiếp không thể trả lời chắc chắn cho ngươi."

Long Phi Dạ nghiêm túc nghe, lại hỏi, "Nếu không phải người trúng

độc thì sao?"

"Là động vật trúng độc sao?" Hàn Vân Tịch buồn bực, ý niệm duy

nhất nàng nghĩ đến đó là ngựa của gia hỏa này, nếu không, hắn còn có thể
nuôi dưỡng động vật gì khác nha?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.