VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 340

mịt này đã được xem như là chướng khí. Nhưng mà, trên thực tế, đoàn khí
thể đen nghìn nghịt kia đều không phải là khí thể chân chính, mà là một
lượng rất lớn muỗi tụ tập với nhau bay qua, làm cổ nhân nghĩ lầm là khí
thể.

Loại muỗi này có chứa khuẩn mang bệnh sốt rét ác tính. Cả người lẫn

gia súc nếu bị chúng nó đốt qua, lập tức sẽ bị nhiễm bệnh sốt rét ác tính.
Nếu không chữa trị kịp thời, rất nhanh sẽ giống như bị trúng độc.

Điều kiện khí hậu như hiện nay, không có khả năng sinh ra khí độc,

nhưng sương mù trong sơn cốc lại thật ra rất có khả năng cất giấu đàn muỗi
độc.

"Đàn muỗi độc?" Long Phi Dạ lần đầu tiên nghe nói tới cái từ này.

"Sương trắng không có độc, đoàn hắc khí kia chính là đàn muỗi độc,

dưới tình huống ánh sáng không đủ, nhìn qua tựa như hắc khí, cho nên các
ngươi đều hiểu lầm." Hàn Vân Tịch nghiêm túc giải thích, ngay sau đó liền
nói, "Mang ta đi xuống, ta phải tới gần đoàn hắc khí kia, mới biết được đó
là loại muỗi độc gì."

Ở hiện đại chủng loại muỗi độc nhiều không đếm xuể, huống chi là

thời cổ đại xa xưa. Rất nhiều loại đã bị tuyệt chủng ở thời hiện đại, vì thế
muỗi độc thời cổ đại xác định chắc chắn so với thời hiện đại còn nhiều hơn.

Hàn Vân Tịch cần phải xác định nàng liệu có nhận biết được hay

không, có thể phối chế ra thuốc phòng chống muỗi có hiệu quả hay không.

Xác định sương trắng không có độc, hết thảy đều trở nên đơn giản đối

với Long Phi Dạ, hắn không nói hai lời, ôm lấy bên eo Hàn Vân Tịch bay
vọt đi xuống.

Vừa vào sơn cốc, hệ thống giải độc của Hàn Vân Tịch lại nhận thấy ra

có độc tố tồn tại. Rất nhanh, nàng xác định phương hướng, "Bên sườn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.