Thiên Huy hoàng đế đã đáp ứng rồi, Hàn Tòng An còn có thể nói gì
nữa, hắn phẫn hận nhìn Hàn Vân Tịch, mong chờ để kiểm tra sau trị liệu.
"Đa tạ Hoàng Thượng thông cảm, Vân Tịch sẽ không làm ngươi thất
vọng." Hàn Vân Tịch vẫn rất có tự tin, vấn đề mất máu quá nhiều rốt cuộc
đã được giải quết, vì thế lần trị liệu này khá đơn giản và thuận tiện.
Lúc này nàng mới bình thân, cùng Cố Bắc Nguyệt muốn đi vào phòng,
hoàng hậu vội đuổi theo, lôi kéo tay nàng, "Vân Tịch, Thiên Mặc liền giao
cho ngươi."
Hàn Vân Tịch đang muốn mở miệng, ai ngờ, hoàng hậu lại đè thấp
giọng, lạnh lùng cảnh cáo, "Hàn Vân Tịch, ngươi tốt nhất đảm bảo Thiên
Mặc bình bình an an, nếu không, bổn cung tuyệt đối sẽ không bỏ qua
ngươi!"
Hoàng hậu nói, bên môi nổi lên một nụ cười ngạo mạn, "Đương nhiên,
nếu ngươi trị được cho Thiên Mặc, bổn cung và thái hậu cũng sẽ không bạc
đãi ngươi."
Hàn Vân Tịch trong lòng cười lạnh, phiền toái trước mắt còn không
phải là hoàng hậu đã tìm cho nàng hay sao, cái gì mà bạc đãi hay không bạc
đãi, nàng mới không hiếm lạ, đừng lại tìm nàng gây phiền toái nàng liền
cảm ơn.
Hàn Vân Tịch không trả lời, ánh mắt thật sâu liếc mắt nhìn hoàng hậu
một cái, kín đáo đẩy tay nàng ta ra, lập tức vào nhà, còn tự mình đóng cửa
lại.
Thấy thế, hoàng hậu tức giận đến đen cả mặt, giỏi cho một Hàn Vân
Tịch, nếu không phải bởi vì ngươi là chính phi của Tần Vương, bổn cung
chỉ cần dùng một cái ngón tay đã có thể bóp chết ngươi, đợi lát nữa ngươi
ra ngoài tốt nhất còn có thể nắm chắc được như thế, nếu không, bổn cung
sẽ xử đẹp ngươi!