VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 588

"Đương nhiên. Vinh quang của thần thiếp chính là vinh quang của

mẫu phi, cũng là vinh quang của Tần Vương phủ, Hoàng Thượng cùng thái
hậu nương nương nhất định sẽ nhớ kỹ ân tình này của Tần Vương phủ."
Hàn Vân Tịch lại nói.

So với Nghi thái phi chanh chua, nàng quả thực là độc miệng a!

Luôn dùng dao nhỏ đâm vào miệng vết thương đau nhất của Nghi thái

phi, chuyện này đối với nàng mà nói chính là sỉ nhục được không, Hàn Vân
Tịch cư nhiên lại nói đó là vinh quang của nàng, mấu chốt chính là, ngoài
mặt nàng còn phải tươi cười với Hàn Vân Tịch.

Nghi thái phi tức giận đến nỗi cắn cả hàm răng, không thể nói nên lời,

nàng cũng không biết chính mình chờ đến nửa đêm, rốt cuộc là chờ Hàn
Vân Tịch trở về để làm gì, chờ nàng trở lại khoe khoang, hay là trở về
châm chọc mỉa mai sao?

Thấy Nghi thái phi không nói, Hàn Vân Tịch lại nói, "Mẫu phi, lần

này điện hạ cũng là đại công thần, là điện hạ liều mình lấy được huyết sinh
đan, nếu không có huyết sinh đan, thần thiếp cũng không trị liệu được."

Cái gì?

Những lời này như nọc độc xuyên qua, khiến trái tim, lá lách, phổi và

thận của Nghi thái phi đều đau, chính nhi tử mình yêu quý nhất cư nhiên
mạo hiểm đi xin thuốc để cứu tôn tử địch nhân!

"A......"

Trong lòng Nghi thái phi rít gào, "Đủ rồi, Hàn Vân Tịch, ngươi đủ

rồi!"

Hai tay sớm đã nắm chặt thành nắm tay ở trong tay áo, móng tay đâm

hết vào lòng bàn tay, nhưng cũng không đau bằng trái tim đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.