Trọng chấn Hàn gia?
Hàn Vân Tịch rất không mong đợi, nàng vốn cho rằng Hàn Tòng An
sẽ uy hiếp nàng đem hắn ra khỏi phòng giam, nhưng không nghĩ rằng hắn
lại đưa ra loại điều kiện này tới.
Không vì chính mình, mà là vì Hàn gia.
Hàn Vân Tịch cho tới nay đối với vị "phụ thân" này đều tràn ngập thất
vọng cùng khinh thường, trong ấn tượng của nàng, lão đông tây này chính
là một người ích kỷ, nhưng mà, lúc này, nàng lại đang nghìn thấy đại nghĩa
của hắn.
Chỉ là, Hàn Vân Tịch không rõ, hắn đại nghĩa, vì sao phải cần nàng
dùng hết khả năng của mình, trọng chấn Hàn gia?
Hàn gia, đã làm được cái gì cho nàng sao? Đã cho nàng cái gì sao? Bất
quá chỉ là một nơi nàng đã trải qua hồi ức thống khổ mà thôi, bằng vào cái
gì mà yêu cầu nàng nguy hiểm hy sinh vì Hàn gia?
Huống chi, dựa theo những gì Hàn Tòng An nói, nàng cùng Hàn gia,
trên thực tế không hề tồn tại quan hệ huyết thống nha.
Nhìn đáy mắt kiên định của Hàn Tòng An, bên môi Hàn Vân Tịch gợi
lên một nụ cười trào phúng, "Ngươi dường như rất có tự tin, rằng ta sẽ đáp
ứng ngươi."
"Bởi vì, sự tình của con mẹ ngươi ngoài ta ra, trên thế giới này không
có người thứ hai biết đến, bao gồm, phụ thân thân sinh ngươi!" Giọng nói
của Hàn Tòng An rất kiên định.
"Ta đã nói qua, mạng của ngươi đều là của ta, ngươi không có lợi thế
nói điều kiện với ta." Hàn Vân Tịch lạnh giọng.