cuộc là ai? Thiên Tâm phu nhân có phải sắp chết đều không thể nhắm mắt
hay không?
Hàn Vân Tịch kiên nhẫn chờ, Hàn Tòng An lại nóng nảy, tuy rằng còn
choáng váng, lại nóng vội hỏi, "Hàn Vân Tịch, ngươi đáp ứng rồi? Thật sự
đáp ứng rồi?"
Hàn Vân Tịch mắt lạnh nhìn lại, bĩu môi, không vui nói, "Ngươi hiện
tại có thể nói cho ta chân tướng sao?"
Nhưng mà, Hàn Tòng An lại không vội nói ra chân tướng, mà cúi đầu
thở dài, "Hàn Vân Tịch, ta già rồi, lần này đã là thân bại danh liệt, y thuật
của Hàn gia lại không có người kế thừa. Mấy nhi tử dưới gối của ta ngươi
đều hiểu biết, không người nào có thể làm được, đặc biệt là lão đại. Chỉ có
lão Thất là đáng để bồi dưỡng thành nhân tài, đáng tiếc tuổi của hắn quá
nhỏ gánh không nổi a, ngươi ngàn vạn ngàn vạn che chở hắn giúp ta."
Hàn Vân Tịch lúc này không có nhiều tâm tư, lạnh lùng thúc giục, "Ta
minh bạch, ngươi có thể nói."
Lúc này, Hàn Tòng An từ trong lồng ngực móc ra một cái khăn, Hàn
Vân Tịch liếc mắt một cái liền biết đây là khăn tay của nữ nhân, hơn nữa
kiểu dáng rất xưa cũ.
Chỉ thấy Hàn Tòng An mở khăn tay ra, trên mặt khăn tay cư nhiên có
hàng chữ bằng máu, Hàn Vân Tịch kinh ngạc, nghiêm túc nhìn kỹ hơn thì
phát hiện đây cư nhiên là một thỏa thuận!
Thiên a, đây là thỏa thuận giữa Thiên Tâm phu nhân cùng Hàn Tòng
An, bọn họ lại là phu thê thỏa thuận (hôn nhân hợp đồng)!
"Hàn Vân Tịch, ta và mẫu thân ngươi, cũng chính là Thiên Tâm phu
nhân, bất quá là phu thê hữu danh vô thực mà thôi, thời điểm nàng gả cho
ta, đã mang thai ngươi." Hàn Tòng An nhàn nhạt mở miệng.