Mục đại tướng quân khó thở, mày rậm mắt giận trừng lớn nhìn Mục
Thanh Võ, "Điện hạ đang kỳ vọng vào cái gì đây?"
"Kết quả đánh đố......" Mục Thanh Võ sợ hãi nói.
"Kết quả của ai!" Mục đại tướng quân lại hỏi.
Mục Thanh Võ không có câu trả lời cho câu hỏi đó, Mục đại tướng
quân giận dữ bĩu môi, quay đầu đi chỗ khác, rút roi ra hung hăng quất một
cái trong trong khí, "Mục Lưu Nguyệt! Nha đầu thúi này khi nào mới có
thể không gây thêm chuyện a!"
Tần Vương điện hạ nếu đã nói như thế, mặc kệ ý tứ của hắn là gì, dù
sao Mục đại tướng quân là không thể nào buộc Mục Lưu Nguyệt đi xin lỗi,
cũng không thể cầu Tần Vương phi hủy bỏ đánh cuộc.
Đến lúc đó, thật sự không biết làm sao để thu thập tàn cục đây!
Mục Thanh Võ thấy phụ thân tức giận như vậy, hắn nghiêm túc nói,
"Phụ thân, Lưu Nguyệt cũng đã lớn, tự mình gây ra sự tình gì thì hãy để
nàng tự mình phụ trách đi. Sự tình một chuyện nội gian rất quan trọng, vạn
nhất thật sự là gian tế của Bắc Lịch quốc, Hoàng Thượng trách tội xuống
dưới, chúng ta đều không thể giải thích."
Sự tình nếu đã phát triển thành như vậy, Mục đại tướng quân còn có
thể nói gì, hắn bực bội nhìn Mục Thanh Võ liếc mắt một cái, "Lập tức đem
danh sách ra tới, tra xét từng người một! Nếu như thật sự là người của quý
phủ, bản tướng quân tuyệt đối sẽ không tha!"
........Edit & Dịch: Wattpad@Emily Ton......
Lúc này, Mục Lưu Nguyệt hoàn toàn không biết gì về sự tức giận của
phụ thân nàng nha.