VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 920

"Chỉ có thể nói không thể loại trừ khả năng lá trà. So với những vật

khác, nó có hiềm nghi lớn nhất." Hàn Vân Tịch thẳng thắn trả lời.

Mục Thanh Võ nhăn lại mày tuấn lãng, nghiêm túc cân nhắc, sau một

lúc lâu, hắn mới tỉ mỉ kỹ càng giao đãi, "Ta khá bắt bẻ đối với lá trà. Trà
trong quân đều là mang từ nhà qua, trà trong nhà, một phần là do bằng hữu
đưa tới, một phần là do Lưu Nguyệt đưa qua."

Mục Thanh Võ cười cười, nói "Ta tự mình mua cũng không nhiều

lắm."

Hàn Vân Tịch cũng cười, nói như vậy, người uống trà không mua trà,

người mua trà không uống trà. Mục Thanh Võ quý vì là thiếu tướng quân,
có bao nhiêu người chờ đợi để đưa trà tốt cho hắn nha?

Nếu Vạn Xà Độc này không phải là độc mãn tính, phải mất một thời

gian dài và chậm rãi hạ độc, phỏng chừng bọn họ muốn tìm manh mối giữa
tất cả những người đưa lá trà, sẽ không đơn giản như vậy. May mắn thay,
độc này phải được hạ có tần suất, bọn họ có thể lần theo tần suất này để tìm
ra đầu mối.

Không cần Hàn Vân Tịch hỏi, Mục Thanh Võ cũng rõ ràng, hắn lại

nói, "Người bên ngoài đưa trà, cũng không cố định, cơ bản có thể bài
trừ......"

Hắn nói tới đây, chính mình đều kinh ngạc, đột nhiên nhìn về phía

Hàn Vân Tịch, giọng nói bất giác lớn hơn, "Chẳng lẽ là Lưu Nguyệt bên
kia?"

Hàn Vân Tịch sớm đã hoài nghi, chỉ là có chút khó nói nên lời mà

thôi.

Nếu Mục Thanh Võ đã tự mình nói ra, nàng cũng không khách khí,

"Nếu vấn đề thật ra nằm ở trên lá trà, nàng là hiềm nghi lớn nhất."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.