VÀNH KHĂN CHO EM - Trang 102


Măng Grisson đang ngồi ăn điểm tâm thì chuông điện thoại reo. Doc
Williams tuy không ăn nhưng ngồi uống rượu bên cạnh mụ. Lão đứng lên
cầm máy.
- Eddie đây... ( Eddie Schultz nói với giọng bứt rứt ). Măng có ở đấy
không ?
Doc đưa ống liên hợp cho Măng.
- Eddie.
Mụ cầm ống nghe, lấy tay áo quệt ngang miệng.
- Có chuyện gì vậy ?
- Măng có chuyện không hay rồi. Bà còn nhớ Dave Fenner, gã phóng
viên của tờ Diễn Đàn không ? Hắn mò đến nhà trong lúc tôi đi vắng và hắn
dụ dỗ Anna. Hắn đề nghị cô ta biểu diễn ở Broadway với điều kiện tiết lộ
cho hắn một tuy ô về vụ bắt cóc con nhỏ Blandish. Anna kể cho hắn nghe
lần cuối cùng cô ta nói chuyện với Riley khi Riley ở nhà Johnny thế là
Fenner chuồn luôn.
- Sao ? - Măng gầm lên, khuôn mặt đỏ tía biến thành xám ngoét. - Tao
biết cái thằng xỏ lá đó mà ! Nó sắp nện Johnny để cuối cùng lão phải khai
ra. Tao luôn mồm dặn cần phải thịt thằng già khốn khổ đó cơ mà !
- Vâng, tôi cũng nghĩ như vậy nên mới báo cho Măng biết. ( Eddie tỏ
ra rất dao động ). Măng đừng giận Anna. Cô ta không biết gì về chuyện của
chúng ta đâu.
- Mày đến đây !
- Thằng khốn nạn nó làm vỡ hàm tôi rồi. Tôi cảm thấy đau nhức quá.
Tốt hơn hết là bà cử Flynn...
- Đừng có dạy tao những điều tao cần làm, - Măng sủa vào trong ống
và cúp máy.
Mặt Doc tái xanh, lão nhìn Măng với cặp mắt hốt hoảng.
- Đừng có đứng đực ra như thế, - Măng mắng lão. - Tìm ngay cho tôi
Flynn, Woppy và Slim. Mau lên !
Doc vội chạy ra ngoài. Vài phút sau, Flynn và Woppy bước vào. Cả hai đều
lo lắng. Một lát sau Doc cùng vào với Slim. Măng bắt đầu nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.