VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 104

mình”, chân Lửa meo.

“Sao Xanh rất công bằng”, chân Xám trấn an chú. “Bà sẽ không
quẳng cậu đi đâu. Hình như bà vui lòng vì bắt được một con mèo quan
trọng như vậy của bộ tộc Bóng Tối làm tù binh. Mình chắc chắn bà không
làm ầm chuyện cậu cho cái bao ghẻ lở tội nghiệp đó ăn đâu”.

“Nhưng họ sẽ không ngớt kêu ca về sự khan hiếm mồi! Ôi, tại sao
mình lại ăn con thỏ đó thế không biết?” Chân Lửa cảm thấy sự xấu hổ cháy
qua lông mình.

“Ồ, ồ”. Chân Xám huých bạn mình. “Đồ óc chuột. Cậu đã vi phạm
luật chiến binh, nhưng không mèo nào hoàn hảo cả!’

Chân Lửa không trả lời, nhưng vật vã đi với trái tim nặng trĩu. Một
kiểu kết thúc không như chú mong đợi cho nhiệm vụ đơn độc đầu tiên của
mình.

Khi đội tuần tra đi qua những lính canh đứng gác lối ra vào trại,
những mèo còn lại của bộ tộc Sấm chạy ra đón những chiến binh của mình
trở về.

Những nữ miu, bọn mèo con, những mèo già chen chúc nhau ở cả
hai bên đường. Họ ló mắt tò mò nhìn Nanh Vàng, khi mụ bị dẫn vào trại.
Một số mèo già nhận ra bà mèo cái này. Lời rì rào lan nhanh khắp bộ tộc
rằng đó là mèo lang y của bộ tộc Bóng Tối, và một tràng tiếng ong ong o o
giếu cợt nổi lên quanh họ.

Nanh Vàng dường như điếc trước những lời nhiếc móc, chửi bới.
Chân Lửa không thể không thán phục cái cách mụ khập khiễng đầy tự
trọng đi giữa hàng lang những cái nhìn soi mói và nguyền rủa. Chú biết mụ
ta đang đau đớn khôn cùng, và đói nữa, dù đã xơi con thỏ chú vừa bắt cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.