VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 105

mụ.

Khi đội tuần tra tiến đến Bục Đá, Sao Xanh gật đầu về chỗ mặt đất
phía trước Bục Đá. Nanh Vàng làm theo mệnh lệnh thầm lặng của tộc
trưởng bộ tộc Sấm, chìm xuống đất một cách biết ơn. Vẫn lờ tịt những ánh
mắt thù địch quanh mình, mụ bắt đầu liếm cái cẳng bị thương.

Chân Lửa nhận thấy Lá Đốm hiện ra khỏi hang của cô. Hẳn cô đã
ngửi thấy sự hiện diện của một mèo bị thương ở trong trại. Chú nhìn đám
đông rẽ ra để cho cô mèo nhị thể trẻ đi qua.

Nanh Vàng nhìn Lá Đốm trừng trừng và nạt. “Ta tự biết cách chăm
sóc vết thương chi mình. Ta không cần cô giúp”.

Lá Đốm không nói gì nhưng gật đầu tôn kính và lùi lại.

Một số mèo đã đi ra ngoài săn mồi, và mồi tươi lục tục được đem ra
cho những chiến binh trở về ăn. Họ lấy mỗi mèo một ít thực phẩm và mang
ra bụi tầm ma để ăn. Rồi những mèo khác của bộ tộc quây lại để nhận khẩu
phần của mình.

Chân Lửa hăm hở bước ra trảng trống và nhìn, trong khi những con
mèo túm tụm thành nhóm thường lệ của họ, nhai và nuốt. Chú thèm có một
miếng nhưng không dám lấy gì từ đống mồi. Chú đã vi phạm luật chiến
binh. Chú đoán sự trừng phạt là bị cấm chia mồi tươi.

Chú dừng lại bên cạnh Bục Đá nơi Sao Xanh nói chuyện với Vuốt
Cọp. Lấm lét, chân Lửa nhìn tộc trưởng của mình để tìm dấu hiệu sự cho
phép chú ăn. Nhưng bà mèo xám và ông chiến binh kỳ cựu của bà đang mải
thì thầm với nhau, giọng hạ thấp. Chân Lửa tự hỏi liệu có phải họ đang nói
về chú hay không. Quá mong muốn biết số phận của mình, chú căng tai lên
để nghe họ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.