VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 38

Gỉ Sắt giật đuôi một cách nóng nảy. “Đó chỉ là một điều. Nếu mình
ở lại đây họ sẽ đưa mình đi biến thành Kẻ Bị Cắt, rồi mình cũng sẽ không
như cũ nữa”.

Vết Ố lộ vẻ không hiểu. “Kẻ Bị Cắt?” nó la to.

“Thú y”, Gỉ Sắt giải thích. “Bị biến đổi, như Henry vậy đó”.

Vết Ố rùng mình và nhìn thò lõ xuống tay mình. “Nhưng Henry vẫn
khỏe mà”, nó lầm bầm. “Ý mình là, mình biết nó bây giờ lười hơn, nhưng
nó không buồn. Chúng ta vẫn đùa giỡn đấy thôi”.

Gỉ Sắt cảm thấy tim mình quặn lại buồn rầu vì nghĩ phải rời xa bạn.
“Mình xin lỗi, Vết Ố. Mình sẽ nhớ bồ lắm, nhưng mình cần phải đi”.

Vết Ố không đáp, nhưng bước tới trường và dịu dàng vọ mũi nó vào
mũi Gỉ Sắt. “Đành vậy. Mình thấy là mình không thể ngăn bồ được, nhưng
ít ra tụi mình sẽ cùng chơi với nhau thêm một buổi sáng nữa nhé”.

Gỉ Sắt thấy mình buổi sáng hôm đó còn bình thường hơn bình
thường, cùng Vết Ố đi thăm bọn bạn đồng trang lứa, chuyện trò với đám
mèo mà chúng cùng lớn lên. Mỗi giác quan của chú đều như được nạp
lượng, như thế chú đang chuẩn bị cho một cú nhảy vĩ đại. Khi mặt trời lên
cao, Gỉ Sắt càng lúc càng nôn nao muốn xem coi Tim Sư Tử có đang chờ
mình hay không. Tiếng rù rừ vô vị của bọn bạn dường như nhòa hết vào
cảnh nền, trong khi tất cả mọi giác quan của chú hướng căng về phía khu
rừng.

Gỉ Sắt nhảy xuống khỏi hàng rào vườn nhà chú lần cuối cùng và
lẳng lặng đi vào rừng. Chú đã chào tạm biệt Vết Ố. Bây giờ tất cả những ý
nghĩ của chú đều tập trung vào khu rừng và những con mèo sống ở trong
đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.