VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 40

Trắng đứng trước mặt Gỉ Sắt và nhìn xuống chú. Bộ lông trắng toát của ông
dày và không một tì vết, mắt ông màu vàng như cát phơi nắng mặt trời. Gỉ
Sắt oặt tai lại cảnh giác, và căng hết mọi cơ bắp ra chuẩn bị cho một trần
chiến đấu.

“Thả lỏng coi, trước khi mùi kinh hãi của cậu gây nên sự chú ý
không mong muốn”, Tim Sư Tử gầm. “Chúng tôi ở đây chỉ để đưa cậu về
trại của chúng tôi”

Gỉ Sắt ngồi im re, gần như không dám thở, khi Bão Trắng vươn mũi
ra trước và hít chú một cái tò mò.

“Chào chàng trai”, ông mèo trắng làu bàu. “Ta đã nghe nhiều về chú
em”.

Gỉ Sắt hạ đầu đáp lễ.

“Đi nào, chúng ta có thể nói chuyện thêm trên đường đi về trại”,
Tim Sư Tử ra lệnh, không ngừng chút nào, ông và Bão Trắng biến vào
trong bụi cây. Gỉ Sắt nhảy phóc tới và phóng hộc tốc theo họ.

Hai chiến binh chẳng chiếu cố gì cho Gỉ Sắt khi họ bươn bả qua khu
rừng, và phải mất một lúc chú mới xoay xở theo kịp được họ. Nhịp bước
của họ chỉ vừa vạn chậm lại khi họ dẫn chú qua những thân cây ngã, mà họ
chỉ việc nhảy gọn một cái là qua, trong khi Gỉ Sắt phải bò toài từng chân
từng tay một. Họ đi ngang qua những hàng thông sực nức mùi, chốc chốc
lại phải nhảy qua những rãnh nước sâu, do một con vật ăn gỗ của Hai Chân
cày xới thành. Từ nơi an toàn ở hàng rào khu vườn nhà mình, Gỉ Sắt
thường nghe tiếng nó rống và gầm gừ ở đằng xa. Có một vũng nước rộng
đến nỗi không thể nhảy qua được, nước nhớt nhầy, hôi mùi rêu mốc dâng
lên một nửa. Những con mèo bộ tộc lội qua không chút ngần ngại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.