VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 42

bằng thành một con đường mòn rộng, đậm mùi. Đây chắc hẳn là lối đi
chính vào trong trại, chú nghĩ.

Bên kia rặng kim tước, một trảng trống mở ra. Mặt đất ở trung tâm
trơ trụi, cứng, được hình thành từ bước chân của biết bao thế hệ mèo. Trại
này đã tồn tại ở đây từ rất lâu. Trảng trống lấm chấm ánh nắng mặt trời,
không khí ấm và im lìm.

Gỉ Sắt nhìn quanh, mắt chú mở căng. Có mèo ở khắp mọi nơi, ngồi
một mình hoặc thành bầy, đang chia sẻ thức ăn hoặc đang lặng lẽ rù rừ, chải
chuốt cho nhau.

“Sau khi mặt trời lên cao, lúc nóng nhất trong ngày, là lúc chia
lưỡi”, Tim Sư Tử giải thích.

“Chia lưỡi?” Gỉ Sắt nói to.

“Những con mèo bộ tộc luôn dành thời gian liếm cho nhau và chia
sẻ tin tức trong ngày”, Bão Trắng bảo chú. “Chúng tôi gọi đó là chia lưỡi.
Đó là phong tục để gắn kết những thành viên bộ tộc với nhau”.

Rõ ràng bọn mèo đã ngửi thấy mùi ngoại bang của Gỉ Sắt, bời vì
những cái đầu chợt quay qua và nhìn tò mò về hướng chú.

Bỗng cảm thấy mắc cỡ khi mình bị nhìn săm soi, Gỉ Sắt ngó quanh
trảng trống. Nó được viền quanh bởi cỏ dày, điểm vài gốc cây cụt và một
thân cây ngã. Một bức tường dương xỉ và kim tước đặc kín che chắn trại
khỏi phần còn lại của khu rừng.

“Kia là”, Tim Sư Tử meo, quật đuôi về phía một đám mâm xôi rối
rắm trông vẻ không thể xuyên thủng được, “trạm xá và nhà trẻ, nơi lũ mèo
con được chăm sóc”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.