VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 43


Gỉ Sắt xoay tai về hướng những bụi rậm ấy. Chú không thể thấy gì
qua những mấu gai, nhưng chú có thể nghe thấy tiếng mèo con kêu re ré ở
đâu đó bên trong. Trong khi chú nhìn, một cô mèo màu vàng hoe trườn qua
một lỗ hổng nhỏ ở đằng trước. Chắc hẳn là một trong những nữ miu, Gỉ Sắt
nghĩ.

Một bà mèo mướp có những chấm hoa văn màu đen thật đặc biệt
xuất hiện từ đâu đó quanh bụi mâm xôi. Hai nữ miu trao nhau một cái liếm
thân ai nơi giữa tai, rồi bà mèo mướp chiu vào trong nhà trẻ, rù rừ với bọn
mèo non đang khóc oe óe.

“Việc chăm sóc mèo là con do tất cả những mèo cái chia nhau quán
xuyến”, Tim Sư Tử meo. “Tất cả mèo đều phục vụ bộ tộc. Lòng trung
thành với bộ tộc là điều luật đầu tiên trong luật chiến binh của chúng tôi,
một bài học cậu phải học thật nhanh nếu cậu muốn ở lại với chúng tôi”.

“Sao Xanh đến”, Bão Trắng meo, hít không khí.

Gỉ Sắt cũng hít không khí, và hài lòng thấy mình có thể nhận ra mùi
của bà mèo xám một khoảnh khắc trước khi bà bước ra khỏi bóng râm của
một tảng đá to nằm bên cạnh họ ở đầu trảng trống.

“Cậu ta đã tới”, Sao Xanh rừ, nói với các chiến binh.

Bão Trắng đáp, “Tim Sư Tử đã tin chắc là cậu ta không tới”.

Gỉ Sắt nhận thấy cái đuôi của Sao Xanh giật lên thiếu kiên nhẫn.
“Ừm, ông nghĩ gì về cậu ta?”

“Cậu ta theo kịp trên đường trở về đây, bất chấp kích thước nhỏ thó
của cậu ta”, Bão Trắng thừa nhận. “Cậu ta có vẻ khỏe so với một con mèo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.