VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 41

Gỉ Sắt chưa bao giờ nhúng tay vào nước. Nhưng chú quyết không lộ
ra bất cứ dấu hiệu yếu kém nào, vì vậy, chú nheo mắt lại và đi theo, cố làm
ngơ sự ướt át khó chịu thấm tới tận lông bụng chú.

Cuối cùng Tim Sư Tử và Bão Trắng ngừng lại. Gỉ Sắt dừng gấp
đằng sau họ và đứng thở hổn hển, trong khi hai chiến binh bước lên một
tảng đá tựa vào sườn một khe núi nhỏ.

“Chúng ta ở rất gần với trại rồi”, Tim Sư Tử meo.

Gỉ Sắt căng mình để mục kích mọi dấu hiệu của sự sống – những
chiếc lá lay độn, một vụt lông lẫn trong những bụi rậm bên dưới, nhưng
mắt chú chẳng thấy gì ngoài lùm cây thấp che phủ phần còn lại của nền đất
rừng.

“Dùng mũi của cậu đi. Cậu phải có khả năng đánh hơi ra nó”, Bão
Trắng rít lên nóng nảy.

Gỉ Sắt nhắm mắt lại và hít hít. Bão Trắng nói đúng. Những cái mùi
ở đây rất khác với mùi mèo mà chú đã quen thuộc. Không khí có mùi nặng
hơn, mách bảo cho biết có rất nhiều, rất nhiều mèo khác nhau.

Chú gật đầu nghĩ ngợi và thông báo, “Tôi có thể ngửi thấy mùi
mèo”.

Tim Sư Tử và Bão Trắng trao đổi cho nhau ánh nhìn thích thú.

“Sẽ đến lúc, nếu cậu được chấp nhận vào bộ tộc, cậu biết tên của
từng mùi mèo”, Tim Sư Tử meo. “Đi theo ta!” ông lanh lẹn dẫn đường
xuống những tảng đá tới chân hẻm núi, rồi lách mình qua một mảng cây
kim tước dày đặc. Gỉ Sắt theo Bão Trắng đi bọc hậu. Khi hai bên hông chú
cào vào cây gai, Gỉ Sắt nhìn xuống và nhận thấy cỏ dưới chân chú bị dẫm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.