VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 78

Chân Quạ trông bộ thậm chí càng tuyệt vọng hơn, và chân Lửa
không thể ngăn mình buột mồm, “Tại vết thương của bạn ấy làm vướng
bạn ấy, thế thôi!’

Vuốt Cọp quay ngoắt đầu lại và trợn trừng nhìn chân Lửa. “Thương
tích là một yếu tố của cuộc sống. Trò phải thích nghi. Ngay cả trò, chân
Lửa, cũng đã học được điều gì đó vào sáng nay. Nếu chận Quạ mà tiếp thu
nhanh như trò, thì nó đã là sự tán dương đối với ta tahy vì là một nỗi bận
lòng rồi. Hãy tưởng tượng bị bẽ mặt bởi một mèo kiểng thì thế nào!” ông
xỉa xói cuồng nộ vào lỉnh nhỏ của mình.

Chân Lửa cảm thấy lông mình dựng lên bất an. Chú không dám
nhìn vào mắt chân Quạ, cho nên cứ lờ tịt xuống tay mình.

“Ừm, con còn nghiêng lệch hơn con lửng một giò nữa”, chân quạ
meo, chuyển từ thế bò rón rèn thận trọng thành chạy ngoằn ngoèo qua trảng
trống một cách hài hước. “Con nghĩ mình đành phải săn bọn chuột ngô
nghê thôi. Chúng đừng hòng có cơ hội. Con sẽ đi thong dong tới chỗ chúng
và ngồi đè lên chúng cho đến khi chúng đầu hàng.”

“Tập trung, chân Xám. Ở đây không có thời gian cho trò giỡn!” Tim
Sư Tử nghiêm khắc meo. “Có lẽ trò sẽ tập trung hơn nếu rình mồi trong
thực tế”.

Cả ba lính nhỏ ngước lên rạng rỡ.

“Ta muốn mỗi trò đều cố bắt cho được con mồi thật”, Tim Sư Tử
meo. “Chân Quạ, trò tìm bên cạnh cây Tổ cú. Chân Xám, có thể có gì đó
trong bụi mâm xôi lớn đằng kia. Còn trò, chân Lửa, hãy theo dấu vết thỏ tới
lòng suối cạn, trò sẽ thấy một con suối mùa đông cạn nước. Có lẽ trò sẽ bắt
được gì đấy ở đó”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.