VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 109

- Xong rồi...
- Bác đổ hay là cháu...
An Hóa cười cười.
- Nói vậy chứ bác đâu dám múa rìu qua mắt thợ. Cháu đổ đi bác đứng chấm
điểm...
Mỉm cười Hương Điểm bắt đầu đổ bánh xèo. Nàng có vẻ hơi luống cuống
xuyên qua bàn tay run run trong lúc múc bột đổ vào chảo vì biết có người
đàn ông đang đứng bên cạnh quan sát mình.
- Ủa sao tay cháu run run vậy?
Hương Điểm bậm môi vì câu hỏi có vẻ chọc quê của ông bác già.
- Dạ ba cháu nói tại cháu ăn chân gà nhiều quá. Hồi mới qua đây nhà nghèo
quá thành ra má cháu cứ mua chân gà cho mấy anh chị em cháu ăn. Hồi 75
nhiều chỗ bán chân gà rẻ lắm...
An Hóa gật gù cười.
- Bác biết... Có nhiều tiệm cho không nữa. Có tiệm lại cho free xương bò...
Hương Điểm bật cười như nhớ lại chuyện gì vui.
- Dạ bác nói cháu mới nhớ. Má thường hay sai anh cháu ra tiệm xin xương
bò. Ảnh nói họ nghĩ là ảnh xin xương bò để cho chó ăn. Ảnh mắc cỡ không
dám nói mình xin xương bò về để nấu phở...
- Bác cũng vậy. Bác có người bạn hay đi xin xương bò, xương heo về
nhậu... Mỹ hỏi nó cứ la dog eats. Nó kể lại tụi này cười lăn ra...
Hương Điểm khom người cười rũ rượi đến nỗi ra nước mắt và mặt đỏ lên.
- Bác ăn mấy cái?
Hơi do dự An Hóa cười trả lời.
- Chắc một...
- Vậy cháu chỉ đổ ba cái. Chắc đủ cho hai đứa mình ăn...
Hỏi xong Hương Điểm mới giật mình vì ba tiếng hai đứa mình mà mình đã
vô tình nói ra. Liếc qua bên nàng thấy An Hóa cũng đang nhìn mình mỉm
cười. Hơi ngượng nàng vội khỏa lấp.
- Bác chịu không?
An Hóa cười cười.
- Thi hành trước rồi khiếu nại sau. Bác là lính mà...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.