VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 110

Bật cười vì thấy An Hóa giơ tay chào mình theo kiểu nhà binh nàng lên
tiếng.
- Xong rồi... Bác dọn chén ra đi... Cháu có bia trong tủ lạnh...
An Hóa gật đầu.
- Vậy hai đứa mình cưa đôi chai bia nghen...
Hương Điểm liếc ông bác già bằng ánh mắt là lạ trong lúc nghĩ thầm: Ông
chọc mình hay ổng cũng vô tình như mình hoặc ổng cố ý tỏ cho mình biết...
Nghĩ tới đó nàng nãy ra ý kiến thăm dò mức độ tình cảm của ông ta dành
cho mình.
Hai người ngồi đối diện nhau qua chiếc bàn ăn rộng và dài. Trên bàn bày
một dĩa bánh xèo ba cái, một chén nước mắm tỏi ớt, một dĩa đồ chua gồm
có hai thứ là củ cải trắng và cà rốt, một dĩa rau lớn gồm có cải bẹ xanh,
húng cây, húng lủi, dóc cá, tía tô, kinh giới và ngò gai. Đó là những thứ mà
An Hóa đã hái nơi nhà của mình.
- Mời bác...
Hương Điểm lên tiếng mời trong lúc An Hóa rót bia vào hai cái ly. Đặt ly
bia trước mặt nàng anh cười nhẹ.
- Mời cháu... Ăn rồi cháu hớt tóc cho bác xong cháu chở bác về. Ngày mai
cháu còn phải đi làm...
Gắp cái bánh xèo bỏ vào dĩa, đặt trước mặt người đối diện Hương Điểm
uống một ngụm nhỏ bia rồi cười nói.
- Bác muốn về thời cháu đưa bác về, còn nếu bác muốn ở chơi cháu cũng
vui mừng. Dù sao có bác nói chuyện cũng vui hơn...
Ngừng lại giây lát nàng nhìn vào mặt An Hóa.
- Cũng bớt cô quạnh...
Tuy nét mặt không lộ ra vẻ gì song giọng nói của Hương Điểm lại nhuốm
nhiều buồn bã. Điều đó khiến cho An Hóa buồn lây.
- Bác cũng vậy... Về nhà thời bác cũng buồn và đơn độc mà cháu ở đây
cũng cô quạnh và buồn. Thời tại sao bác lại không ở đây...
Câu nói đó làm cho Hương Điểm cảm động rưng rưng nước mắt. An Hóa
cười tiếp.
- Mình là bác cháu, là bạn với nhau thời mình ở bên nhau, nương tựa nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.