VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 115

Nhớ hàng me nghiêng, nắng chiều chạy dài
Nghĩa địa riêng em âm thầm gục đầu
Khóc biệt ngày vui

Xa thương Sài Gòn giờ đã đổi tên
Nhớ người thân yêu, đã lạc đường tìm
Phố buồn xanh xao em còn một mình
Lạc loài chân chim
Xa thương Sài Gòn, trọn kiếp thủy chung
Trách làm chi ai, xa mặt chạnh lòng
Nỗi buồn cơn đau giết mòn tuổi mộng
Ai buồn gì không
?
Chiều Sài Gòn người vẫn hay mơ
Dẫu giờ đây giữa cảnh ngục tù
Vẫn mơ về đường xưa lối cũ
Vẫn thương về... ngày tháng xa xưa...
Từ ngục tù người viết bài ca
Khiến người đi mắt lệ nhạt nhòa
Cung điệu buồn, chừng như nức nở
Ôi Sài Gòn, vĩnh biệt tình ta...

Chiều Sài Gòn người vẫn hay mơ
Dẫu giờ đây giữa cảnh ngục tù
Vẫn mơ về đường xưa lối cũ
Vẫn thương về... ngày tháng xa xưa...

Từ ngục tù người viết bài ca
Khiến người đi mắt lệ nhạt nhòa
Cung điệu buồn, chừng như nức nở
Ôi Sài Gòn, vĩnh biệt... tình... ta...

An Hóa thở dài. Nghe nhạc thời buồn và nhớ mà không nghe thời cảm thấy
tâm hồn mình trống vắng như thiếu một cái gì quen thuộc và gần gụi. Tiếng
chim cu gáy rời rạc và buồn buồn. Anh chăm chú nhìn hai con sóc đang
rượt đuổi nhau trên tàng cây dẽ cao ngất nằm khuất trong góc sân. Phía sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.