VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 117

cửa. Trong ánh nắng chiều vàng óng ánh Hương Điểm đứng nhìn với nụ
cười tươi mát.
- Vườn nhà mình đẹp ghê...
- Cháu thích hôn?
- Dạ thích...
An Hóa cười gật đầu.
- Bác bứng mấy củ bông huệ và mẫu đơn ở nhà bác tới đây...
Hương Điểm cười hắc hắc.
- Sao cái gì bác cũng đem lại đây hết vậy bác...
An Hóa cười hì hì.
- Nó bắt chước chủ của nó đó... Bác không bứng nó cũng mọc chân đi...
Hương Điểm ngước nhìn ông bác già bằng ánh mắt thật dịu dàng pha chút
âu yếm.
- Vậy hả bác... Chắc cháu phải...
An Hóa mở rộng cửa cho Hương Điểm bước vào xong khép lại. Hít hít mũi
mấy cái nàng nói nhỏ.
- Thơm quá bác...
Vừa đi An Hóa vừa cười nói đùa.
- Thưởng đi...
Bật cười thánh thót Hương Điểm cũng đùa lại.
- Cháu biết cả tháng nay bác làm cực khổ nên muốn thưởng nhưng hổng
biết bác có chịu hôn?
- Cháu thưởng gì?
An Hóa hỏi với ánh mắt tò mò. Leo lên tới bực thang cuối cùng Hương
Điểm dừng lại cười chúm chiếm rồi nói lảng sang chuyện khác.
- Mình ăn cơm hả bác?
Hơi gật đầu An Hóa cười lên tiếng.
- Cháu thay quần áo đi trong lúc bác dọn cơm lên...
Hương Điểm cười đi vào phòng riêng của mình. Khi nàng trở ra nhà bếp
thời An Hóa đã dọn cơm lên bàn. Vừa ăn nàng vừa hít hà cười nói.
- Chắc mai mốt cháu bắt cóc bác lại đây ở luôn cho rồi....
An Hóa nhìn người ngồi đối diện rồi cũng đùa lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.