VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 27

Chu Sa Lan

Vạt Nắng Sau Hè

Chương 3

12 giờ trưa. Đang sửa soạn ăn trưa An Hóa nghe điện thoại nhà của mình
reo.
- Alo...
An Hóa lên tiếng. Một giọng cười thanh thanh vang lên.
- Dạ chào bác. Bác mạnh hôn bác...
An Hóa hơi mỉm cười vì biết đó là Hương Điểm.
- Dạ bác cũng mạnh, còn cháu?
- Dạ... Cháu mạnh. Bác nói chuyện với cháu mà bác dạ thưa làm cháu tổn
thọ...
Dứt câu nói là tiếng cười hắc hắc cùng với âm thanh là lạ vang trong điện
thoại.
- Cháu đang làm gì đó?
- Dạ cháu đang ăn trưa. Cháu gọi cho bác biết là tối mai 7 giờ cháu mời bác
tới nhà ăn tiệc với ba cháu... Như vậy có gì phiền không bác?
Hương Điểm nghe đầu giây điện thoại bên kia có tiếng cười khẽ vang cùng
giọng nói trầm và chậm rãi.
- Không có gì phiền đâu cháu. Bác cũng muốn có dịp tới nhà thăm ba cháu.
Có bạn trò chuyện chắc ba cháu sẽ bớt buồn và cô đơn hơn...
- Dạ cháu cám ơn bác…
- Không có gì… Chiều mai bác sẽ tới…
- Dạ... Cháu chào bác và sẽ gặp bác...

Dứt cuộc nói chuyện Hương Điểm ngồi im nhìn ra khung cửa sổ rộng.
Nắng vàng hực dọi trên nóc tầng lầu phía bên kia. Hơi lạnh của máy điều
hòa không khí toát ra thành âm thanh rì rầm dìu dịu. Bỗng dưng nàng khe
khẽ thở dài. Đời sống nhàm chán, vô vị, trống rỗng và hầu như không có
một mục đích hay cái gì để cho mình đeo đuổi hoặc cố gắng thực hiện.
Nàng cảm thấy như mất hướng đi khiến mình phải lao đao, ngã ngiêng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.