VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 28

hoặc bối rối. Nàng cảm thấy như đời sống của mình thiếu đi một cái gì
không rõ rệt. Một ngày như mọi ngày, được lập đi lập lại như một công
thức, riết rồi nàng có cảm tưởng mình là một robot biết suy nghĩ. Sáng. 6
giờ thức dậy. Tắm rửa. Làm vệ sinh. Trang điểm. Ăn điểm tâm bằng một
chén cereal, một ly sữa tươi hoặc nước cam. 7 giờ 15 ra khỏi nhà. 7 giờ 45
tới sở làm. Đi thang máy lên tầng lầu ba vào văn phòng làm việc. 5 giờ rưởi
chiều ra khỏi sở. Đi bộ nửa giờ xong về nhà. Hỏi thăm sức khỏe của ba.
Thay quần áo. Nấu bữa cơm chiều. 7 rưởi giờ ăn tối. 8 giờ đọc sách báo
hoặc đàn hát. 9:45 giờ đi tắm. 10 giờ xem tin tức. 10 rưởi đi ngủ. 6 giờ sáng
thức dậy. Tất cả được làm đi làm lại. Ngày này sang ngày khác. Một ngày
24 giờ. Một tuần lễ bảy ngày. Một năm 52 tuần lễ. Một năm 365 ngày. Như
thế đời sống đều đặn trôi đi trong lặng lẽ và rỗng tuếch. Cũng may là công
việc của hãng khá bận rộn khiến cho thời giờ qua mau hơn nếu không chắc
tâm hồn của nàng phải lâm vào cơn khủng hoảng càng ngày càng gia tăng
tới mức độ trầm trọng. Nàng biết có hai điều giữ thăng bằng cho tâm hồn
của mình là lòng thương yêu người cha già và một chút tin tưởng vào một
điều gì tốt đẹp sẽ xảy ra trong tương lai. Điều này thật mơ hồ, như là điểm
sáng lung linh, nhạt mờ song cũng đủ chiếu rọi để nàng làm điểm tựa mà
tin tưởng và tiếp tục sống, dù đời sống trống rổng và vô vị.

An Hóa mở mắt. Sau giấc ngủ trưa ngắn anh cảm thấy khỏe khoắn hơn.
Chống tay ngồi dậy anh nhìn đồng hồ trên tường. 2 giờ 37 phút. Không
hiểu nghĩ sao anh lại buông mình xuống nệm. Chiếc giường king size rộng
thênh thang. Tấm vải trải giường nhầu nát, cũ kỹ và bốc mùi hăng hăng.
Anh tự hỏi bao lâu rồi mình chưa giặt tấm vải trải giường, mền và áo gối.
Có lẽ từ lâu lắm rồi. Có lẽ hơn một năm. Trần nhà và bốn bức vách màu
trắng bây giờ biến thành màu ngà ngà vì lâu ngày không được sơn sửa lại.
Sống một mình trong căn nhà nhỏ hai phòng ngủ mấy chục năm anh đâm ra
không quan tâm lắm về chuyện sửa chữa hoặc tân trang lại ngôi nhà của
mình. Từ khi được tin vợ và hai con chết trong chuyến vượt biên thời mọi
việc và mọi sự đối với anh không còn quan trọng nữa. Sống cũng được mà
chết cũng được. Sở dĩ anh còn sống tới ngày hôm nay vì anh không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.