VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 30

xuống. Mới đào có ba cái lỗ mà mồ hôi nhễ nhại vì nhiệt độ hơn 90 độ F.
Nghỉ mệt giây lát anh tiếp tục đào tiếp cho tới khi không còn chỗ trống.
Tạm hài lòng anh đặt tất cả bụi hồng vào lỗ xong lấp đất lại rồi tưới nước
ướt đẫm trên mặt. Nhìn đồng hồ chỉ 5 giờ rưởi anh thu dọn dụng cụ xong
trở vào nhà. Không khí trong nhà mát lạnh làm cho anh khỏe khoắn. Uống
cạn ly nước anh bắt đầu tắm rửa rồi thay quần áo. 6 giờ rưởi anh rời nhà.
Nắng chói chang. Mặt trời còn ở trên đọt cây cao. Chừng mười lăm phút
sau anh quẹo vào con đường nhỏ có tên Cherry Wood và sau cùng ngừng
trước ngôi nhà gạch mang số 1125. Mở cửa xe anh đứng nhìn quanh quất.
Bước lên tam cấp anh dừng lại trước cánh cửa sơn màu xanh nhạt. Cửa mở
khi anh định đưa tay bấm chuông. Hương Điểm hiện ra với mái tóc vấn cao
bày cái cổ trắng ngần. Đôi mắt long lanh, nụ cười tươi vui, cô chủ nhà chào
khách bằng giọng nói thanh thanh.
- Dạ bác… Mời bác vào…
- Chào cháu…
Liếc nhanh ông bác già cô chủ nhà cười nói đùa.
- Bác diện đẹp cháu thấy bác còn phong lắm…
An Hóa cười nhẹ bước vào phòng khách trang hoàng giản dị. Ba cái ghế da
cũ. Chiếc bàn hình chữ nhật cũng cũ. Trong góc phòng cái đèn có chụp tỏa
ánh sáng mát dịu. Ba bức vách có ba bức tranh, một khảm xa cừ, một bằng
lụa và một sơn mài. An Hóa chú ý tới bức tranh lụa vẽ hình một thiếu nữ
mặc áo dài.
- Dạ bác ngồi… Để cháu vào đón ba cháu…
Nghe tiếng chân An Hóa ngước nhìn. Ánh chống gậy chậm chạp bước ra.
An Hóa đứng lên vui vẻ chào đón.
- Chào anh… Lâu quá tôi mới gặp lại anh…
Ánh run rẩy bắt tay An Hóa.
- Chào anh… Tôi không thấy anh già đi chút nào hết…
An Hóa nói trong tiếng cười vui.
- Già chứ anh. Tóc bạc gần hết. Bởi vậy cháu Hương Điểm mới gọi tôi là
ông bác già…
Hương Điểm bật cười. Nhìn An Hóa nàng nói đùa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.