VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 73

- Cháu chưa ngủ à?
Tiếng cười thánh thót vang lên cùng giọng nói tinh nghịch và nũng nịu kèm
theo.
- Mới có tám giờ mà bác... Cháu ba mươi sáu chứ đâu phải con nít mà đi
ngủ sớm...
An Hóa cười vì cái giọng hờn dỗi của cô gái con của bạn mình.
- Người ta nói đàn bà muốn trẻ đẹp phải đi ngủ sớm, phải ăn ngủ điều độ...
- Ai nói... Bác hả...
Hương Điểm vặn và An Hóa cười xòa.
- Cháu muốn nói chuyện với bác?
- Cháu muốn bác ngâm thơ cho cháu nghe...
An Hóa nhẹ lắc đầu.
- Bác có phải thi sĩ đâu mà làm thơ...
Hương Điểm nhìn ông bác già với nụ cười chúm chiếm.
- Là thi sĩ nghĩa là ru với gió... Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây... Bác có
như vậy không?
Hơi do dự rồi cuối cùng An Hóa cũng gật đầu.
- Có... Bác có làm thơ...
- Vậy bác ngâm thơ cho cháu nghe đi...
An Hòa cười nhẹ đọc nhỏ.
- Là thi sĩ nghĩa là ru với gió... Mơ theo trăng và thơ thẩn cùng mây...
Hương Điểm dậm chân theo sau câu nói nũng nịu.
- Không phả. Thơ đó của ông Xuân Diệu. Bác ngâm thơ của bác đó...
- Một bài thôi nghe...
Hương Điểm gật đầu. Giọng đọc thơ của An Hóa nghe thật buồn.
- Ở lưng chừng niềm nhớ
ta nghe như
một giọt máu vừa rơi
từ trái tim đơn côi
Ngày bắt đầu
buồn
buồn tênh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.