VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 74

ngày chấm dứt
sầu,
sầu mông mênh
Ở tận cùng nỗi đau
ta nghe như
một lưỡi dao
cắt
trái tim đơn côi
Ngày ngồi im
bóng tối buồn, buồn so
lấy thước đo niềm nhớ
lấy thước vạch nỗi đau
nghe như buồn
buồn tênh
Ta ngồi thân hư không
chỉ còn
bóng tối bao quanh quanh...

An Hóa ngừng đọc để thở dài. Nghe xong Hương Điểm cũng thở dài.
- Bác có đọc thơ cho ai nghe chưa bác?
- Không... Cháu là người thứ nhất và là người cuối cùng...
Hương Điểm mỉm cười sung sướng nhận lãnh sự đãi ngộ đặc biệt của ông
bác già.
- Còn nữa phải không bác?
Câu hỏi của nàng như là một xác định. Hỏi cho có lệ mà thôi vì biết sẽ còn
nhiều bài thơ.
- Hết rồi...
- Hổng chịu đâu... Cháu biết bác làm nhiều bài thơ lắm...
An Hóa cười lắc đầu. Hương Điểm la nho nhỏ.
- A... Cháu nghĩ ra rồi... Mai mốt mình làm một đêm văn nghệ bỏ túi. Bác
ngâm cho cháu nghe một bài thơ thời cháu sẽ hát cho bác nghe một bản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.