VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 80

- Dạ còn... Tuy nhiên nếu bác thấy lý do mà cháu vừa nói ra chưa đủ thời
cháu sẽ...
An Hóa xua tay.
- Đủ rồi... Để bác đi sửa soạn... Chậu quỳnh hoa hơi nặng nên...
Mười lăm phút sau An Hóa trở ra. Thấy ông bác già đi tay không nàng hỏi
liền.
- Bác không đem quần áo à?
- Quần áo gì nữa?
- Bác ở chơi tới chúa nhật mới về mà không đem quần áo thay đổi à...
- Bộ cháu tính bắt cóc bác à...
Hương Điểm gật đầu cười đưa bàn tay lên.
- Một tối xem quỳnh hoa nở, một tối bác ngâm thơ và cháu hát...
- Vậy à... Thôi để bác đi lấy thêm quần áo...
Hương Điểm bước ra hiên. Nắng chói chang hắt vào mặt khiến cho nàng
phải đeo kiến mát lên. Lát sau tay xách cái túi nhỏ An Hóa bước ra. Thấy
ông cầm chìa khóa Hương Điểm nói liền.
- Cháu đón bác đi và đưa bác về...
An Hóa cười nhẹ.
- Cháu nhất định là phải đón được bác tới nhà rồi đưa bác về theo ý của
cháu...
Hương Điểm cười thánh thót vì bị An Hóa nói trúng tim đen. Nhờ kính mát
nên ông ta không thấy được ánh mắt của nàng long lanh hơn.
- Dạ... Trước khi ba cháu mất có dặn là phải săn sóc bác kỹ. Phải đón bác
tận nhà và đưa về tận chỗ...
An Hóa cười lắc đầu. Anh muốn làm cử chỉ thân mật để tỏ lòng cám ơn
nhưng ngần ngại rồi cuối cùng chỉ biết cười nói lảng.
- Bác nhờ cháu phụ khiên chậu quỳnh hoa... Nó lớn lắm... Mình phải cẩn
thận kẻo mấy chùm bông nó gãy...
Ra tới sân sau Hương Điểm thấy đúng như lời An Hóa nói. Chậu quỳnh
hoa có nhiều bông màu trắng dường như sắp nở. Hai bác cháu khệ nệ khiên
chậu bông bỏ lên xe cút kít để kéo đi.
- Tối nay có thể hai bác cháu mình sẽ thức khuya để chờ nó nở...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.