VỀ ĐÂU - Trang 109

phải tính số với thằng Minh. Nó mới chính là thủ phạm.
-Em nghĩ gì mà cười vậy?
-Không có gì. Em chỉ lo không gặp anh, em sẽ không biết ở đâu.
-Ăn trưa xong, em nghỉ tạm khách sạn đi. Ngày mai sẽ đi thuê nhà.
Khi hai người vô khách sạn, Trúc nói:
-Anh về công ty đi. Tới giờ làm việc rồi. Em phải ngủ một giấc. Chiều anh
lại đây, mình đi phố.
Minh nói:
-Chiều nay anh không có việc gì ở công ty. Anh ở đây quạt cho em ngủ.
-Có máy lạnh rồi. Không cần quạt.
-Thôi, đừng làm khó anh. Lâu nay anh rất nhớ em. Anh không muốn rời em
đâu.
Trúc cởi giày, đá nó vô góc phòng.
-Em đi tắm nhé. Trúc nói và xách luôn cái giỏ vô phòng tắm.
Minh bật ti-vi cho đỡ sốt ruột. Nằm được một lát lại ngồi dậy cởi giày, vớ.
Cởi luôn quần áo. Chỉ chừa lại cái quần xịp.
-Làm gì mà lâu dữ vậy, cưng?
-Anh chờ em trang điểm một chút.
Cuối cùng Trúc mở cửa phòng tắm bước ra, mình chỉ quấn chiếc khăn tắm
màu trắng. Cô không gội đầu nên tóc vẫn khô ráo.
-Anh tắm đi.
Minh bảo rằng anh ta đã tắm ở nhà rồi và ôm ngang lưng Trúc, đỡ cô nằm
xuống. Trúc ôm cổ Minh hôn lên má một cái và nói:
-Đừng hấp tấp. Nằm xuống cho em đấm lưng. Hãy thư dãn một lát. Cảm
xúc đến với em chậm lắm. Mình có cả một buổi chiều ở bên nhau mà.

Minh đành phải vâng lời.

Trúc xoa nhẹ lên lưng, bóp hai vai rồi đặt một cái hôn thật dài trên gáy
Minh.

Anh chàng lim dim mắt, thì thầm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.