về làm thuộc hạ - mỗi lần đến hội kiến với lão, khi ra về còn không dám
quay lưng mà phải bước giật lùi giống hệt các nô tài trong phim Trung
Quốc… huống chi là ba. Ba chỉ là một con tép, một con nhái bén.
-Nhưng ông ta đã làm gì ba?
-Thôi, con không nên biết quá nhiều. Sao hôm nay con không đi học?
-Con nghỉ hai tiết đầu vì thầy bệnh.
&
Những điều người cha nói ban sáng làm Huy thao thức. Đã gần 2 giờ
khuya. Thành phố im lặng. Cậu uống một ly nước lọc rồi ra đứng ngoài
ban-công. Trước mặt Huy là một nhánh sông phẳng lặng, từ đó đưa lại
những tiếng rì rào của rừng dừa nước. Huy nhìn xuống khu vườn nhà mình
và thấy đèn trong phòng ba còn sáng. Cậu nghĩ đêm nay ba cũng mất ngủ
như mình và cậu muốn ghé thăm ông.
Cậu đi rất nhẹ, dừng lại một lát trước cửa phòng. Bỗng nhiên Huy nghe
tiếng lên đạn. Cậu giật mình, nhìn vào lỗ khóa. Thấy cha mình đang ngồi
trên ghế bành, trước mặt là một chai rượu uống dở và trên tay ông là khẩu
K54.
Huy tông cửa vào.
-Ba làm gì vậy?
Ông Đạt giấu khẩu súng dưới nệm ghế. Huy bước tới, tước khẩu súng, bỏ
vào túi quần.
-Có gì đâu. Người cha nói. Khẩu súng để lâu ngày rỉ sét, ba đem ra chùi lại.
-Ba đừng giấu con. Nhìn chai rượu và nhìn nét mặt ba con đã hiểu rồi.
-Không có gì đâu. Con trả súng lại cho ba.
Huy móc súng ra. Kéo cơ bẩm. Một viên đạn văng ra nền nhà. Anh nói:
-Không ai lau súng mà để đạn trong nòng. Sao ba lại có ý định tự sát? Hãy
cho con biết đi.
Huy quỳ xuống ôm lấy người đàn ông gầy yếu và tuyệt vọng. Mười Đạt