VỀ ĐÂU - Trang 38

Nó rất rõ. Đó là tiếng gót giày. Tiếng gót giày chạm trên nền đá hoa cương
màu đen trong một cái sảnh rộng, nghe rất âm vang, nghe như trong một vở
kịch cung đình. Người đàn bà mặc đồ đen. Áo vét đen. Váy cũng đen. Từ
phía trên nhìn xuống, thấy mái tóc dày rung động theo bước chân. Bà
không hề biết đang có hai người đàn ông đang chờ mình ở đầu cầu thang
phía trên. Bà bước chậm, có vẻ nghĩ ngợi, không để ý đến chung quanh.
Nhưng khi đến khúc quanh, ngước lên, thì bà mới nhìn thấy hai người đàn
ông đang án ngữ trước mặt như hai con nhân sư bằng đá của sa mạc.

Người đàn bà ngửi thấy cái mùi hình sự đang tràn ngập trong im lặng. Bà
muốn nói một câu gì đó để giảm bớt căng thẳng nhưng cuối cùng lại chọn
im lặng.

Mười Đạt ném câu hỏi của mình xuống đáy vực thẳm:
-Sao hôm nay bị con heo nọc già nó đuổi về sớm vậy?

Giám đốc Thu im lặng. Không dám nhìn vào bốn con mắt đang chĩa vào
mình. Bà vừa định đặt chân vào cái khoảng trống giữa hai người đàn ông
thì chai whisky trong tay Mười Đạt đã vuột ra, rượu bắn tung tóe lên ngực
áo người đàn bà. Chai rượu đập xuống mấy bực cấp, tiếng vỡ của thủy tinh
đanh và sắc, chém vào sự im lặng một nhát bén ngót như đường kiếm chớp.

Người đàn bà bước nhanh vô phòng riêng, đóng cửa lại. Huy đập cửa, gào
lên:
-Con muốn gặp mẹ! Mở cửa!
Chỉ có im lặng.
-Hãy nói cho tôi biết, bà đi đâu?
Vẫn không có tiếng trả lời.

Huy rút khẩu súng của Mười Đạt, bắn một phát lên trần nhà. Chiếc đèn
chùm rơi xuống vỡ loảng xoảng. Chàng trai bắn thêm một phát nữa và thả
người phệt xuống sàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.