VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 120

- Anh La ơi.

Vừa gào cô vừa khóc:

- Anh La ơi! Làng nước ơi!

Đôi trai gái tưởng như sét đánh, bật dậy, vơ tìm quần áo, luống cuống

vừa ôm nhau lại vừa đẩy nhau, cuối cùng quỳ mọp trên giường vái qua cửa
sổ ra ngoài như tế sao. Đáp lại họ là tiếng khóc rên rỉ của vị chủ nhà. Hân
biết quần áo đã bị thu giữ bèn vơ luôn cái khăn phủ trên gối quấn quanh
háng lao ra mở chen cài cửa. Nhưng phía ngoài đã khóa lại. Anh giật giật
làm cho cái khuy kêu lên lách cách. Mãi không ăn thua anh bèn quay lại
phía cửa sổ nhẫn nhục cất giọng nằn nì:

- Chị La!

Đáp lại là tiếng khóc.

- Chị La!

Trước mặt anh là mái tóc rũ rượi của cô giáo chủ nhà.

Lần thứ ba anh gọi:

- Chị La ơi!

Tức thì, chủ nhân như bừng tỉnh, gạt nước mắt, đứng dậy, hai mắt đỏ

như mắt cá chày. Chị nhìn chằm chằm vào con người tồng ngồng trong
buồng nhà mình, không hề mảy may ý thức rằng anh ta có quan hệ bạn bè
với chồng, không hề mảy may một chút ngượng ngùng mà chỉ có căm giận
và căm giận. Giường hạnh phúc của chị thì chỉ có vợ chồng chị mới được
ân ái cùng nhau trên đó mà thôi. Sự xúc phạm quá đỗi thế này làm cho chị
đau đớn và tủi hờn.

Tiếng gọi của gã đàn ông rên rỉ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.