VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 124

Hân vội nói chen vào:

- Chị quý những con người ấy à? Họ đang lãnh đạo nhân dân làng Thị

nổi dậy đòi ruộng đất và gây chia rẽ trong xã đó. Chị không nên dính vào
những việc ấy.

Câu trả lời đánh đốp:

- Tôi có mượn anh lo hộ đâu. Anh là cán bộ huyện có quyền lực còn

tôi là cô giáo làng. Anh có suy nghĩ và cách sống của anh. Tôi có suy nghĩ
và cách sống của riêng tôi. Tôi không thừa nhận anh là bạn chồng tôi và
chưa một lần có ý mời anh tới. Anh cũng phải ký vào tờ cam đoan Loan
đang viết kia. Nếu không tôi sẽ hành động theo ý mình và chỉ tai hại cho
anh mà thôi.

Hân nhăn nhở và gắng sức lần cuối cùng:

- Nhưng... Để làm gì kia chứ? Chẳng lẽ...

Vợ La dứt khoát:

- Không! Tôi không thương lượng.

Hai người không còn cách nào khác và cùng ký vào tờ cam đoan. Gấp

tờ giấy cho vào trong tủ chè khóa lại cô giáo mới vứt trả quần áo cho họ.
Họ mặc vội vàng và mặc dầu lòng có căm giận vẫn hí hửng như vớ được
vàng. Cửa buồng mở. Họ cùng bước ra. Người con gái làng Thị định bám
lấy chủ nhà nói điều gì đó lại im ngay vì hai con mắt hằn học của Hân như
muốn nuốt chửng lấy cô giáo bé nhỏ. Rồi anh hạch sách, dọa nạt rằng
chồng của cô giáo đang có nhiều đơn kiện và số phận nằm trong tay anh.
Mọi biện pháp đều không lay chuyển được cô giáo làng. Hân đang âm mưu
giở trò cạy tủ để lấy lại tờ cam đoan. Đúng phút ấy, cửa hàng trưởng phóng
Honda vào sân, đằng sau có cả cô nhân viên cửa hàng ăn uống số hai của
huyện. Trừ cô giáo, còn bốn người là hai cặp đi Đồ Sơn bữa trước. Ngơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.